Thiếu Niên Cố Chấp Giả Vờ Ngoan Ngoãn Lừa Dối Tôi

Chương 2: Xuyên sách (2)


2 tháng


Sau khi cậu ta rời đi, Giản Lan lập tức lục toàn bộ phòng để tìm những món đồ có thể dùng để che giấu mặt đi.

Suy cho cùng, đây là một cuốn tiểu thuyết dùng để vu khống cô, nói cách khác, cô là nguyên mẫu của Giản Lan trong sách, nhưng lại cố tình tạo hình thành một người não yêu đương.

Cô không rảnh để ngắm nghía nhan sắc lúc chưa hốc hác, dù sao sau này cũng còn rất nhiều cơ hội, trước mắt nhanh chóng chạy thoát mới là điều quan trọng nhất.

Trong phòng có khẩu trang và kính râm, chắc chắn nguyên chủ đã mang theo khi đến đây.

Giản Lan đeo lên, lặng lẽ đi xuống bằng thang thoát hiểm của khách sạn rồi rời đi bằng cửa sau.

Lục Nhiêu không ngờ cô sẽ đào hôn nên không hề phòng bị, nên Giản Lan có thể dễ dàng chạy thoát.

Trước khi rời đi, Giản Lan nhìn bên ngoài khách sạn, quả nhiên bên ngoài đã có rất nhiều phóng viên đang đợi.

Nếu cô ấy thực sự bị những phóng viên đó chụp ảnh, cộng thêm đống tin tức bôi nhọ kia, cô sẽ phải gánh một khoản bồi thường khổng lồ.

Giản Lan gọi xe trở về căn hộ cao cấp mà nguyên chủ thuê.

Cô không kế thừa ký ức của nguyên chủ, cũng không biết mình đang ở đâu.

Tuy nhiên, dựa vào đoạn chat của nguyên chủ với Tiền Phái Phái, cô tìm được địa chỉ nhà.

Lục Nhiêu ngồi vắt chéo chân trên sofa, sắc mặt càng ngày càng tệ.

Anh ta đợi ở sảnh hơn hai mươi phút và đã mất kiên nhẫn.

"Không phải cô ta nói cô ta chỉ trang điểm lại sao? Sao lại lâu như vậy?"

Trợ lý nói: “Để tôi lên kiểm tra.”

“Ừ.” Trong giọng nói của Lục Nhiêu có chút thiếu kiên nhẫn.

Trợ lý nhanh chóng đi xuống, nhưng phía sau không có Giản Lan.

“Cô ta vẫn chưa xuống à?” Lục Nhiêu tỏ vẻ không vui.

"Cô Giản không có trong phòng, tôi không biết cô ấy đã đi đâu, để tôi gọi cho cô ấy." Trợ lý nhập số điện thoại của Giản Lan, nhưng rất nhanh nhận được thông báo đối phương không liên lạc được, cô đã chặn số cậu ta.

"Anh Nhiêu, cô ấy đã chặn số tôi."

Mặt Lục Nhiêu tối sầm, anh ta lấy điện thoại ra, bấm số của Giản Lan.

Anh ta muốn xem xem, nữ nhân này lại muốn làm trò gì để hấp dẫn sự chú ý của anh ta.

Anh ta nhanh chóng nhận ra, cô cũng chặn cả số anh ta.

"Anh Nhiêu, bây giờ cô Giản không ở đây, chúng ta nên giải thích với phóng viên thế nào?" Trợ lý lo lắng hỏi.

Vốn dĩ những phóng viên này nghe được tin tức lớn đều tự nguyện đến đây, nhưng bây giờ Giản Lan đột ngột rời đi, những phóng viên đó đương nhiên đến đây cũng không thu được gì.

Họ phải tốn rất nhiều tiền để trấn an họ, nếu không vạn nhất chuyện này bung bét ra thì anh ta chỉ có nước đi đầu xuống đất.

Lục Nhiêu lên kế hoạch hãm hại vị cứu tinh của mình, một khi chuyện này bị bại lộ, danh tiếng anh ta sẽ đổ sông đổ bể cả.

"Mẹ kiếp." Lục Nhiêu đá mạnh vào bàn, không khỏi chửi thề.

Điều anh ta lo lắng không phải là số tiền bỏ ra để xoa dịu phóng viên. Thứ anh ta lo lắng là  Giản Lan đột nhiên đổi ý, công khai mối quan hệ tình cảm của anh ta ra ngoài.

Lúc đó tiền đồ của anh ta có thể bị hủy hoại hoàn toàn.

Con tiện nhân này.

~~~

Căn cứ vào địa chỉ, Giản Lan đã tìm ra nơi ở của mình và dùng vân tay để mở khóa cửa.

Nơi này rất hợp cho tiểu minh tinh tuyến 18 ở, xung quanh yên tĩnh, ra vào cần phải trải qua an ninh nghiêm ngặt.

Nhà có hai tầng, phòng khách trống trơn, một người ở trông có vẻ khá trống trải.

Phong cách trang trí rất đơn giản, hầu như không có đồ trang trí nào khác ngoại trừ hoa và cây ngoài ban công.

Giản Lan đi vòng quanh phòng để làm quen, sau đó ngồi lên giường, mở laptop và bắt đầu sắp xếp thông tin có trong tay.

Cô vốn là tiểu thư nhà giàu nhưng lại không được sủng ái ở nhà, người được sủng ái nhất chính là cô em cùng cha khác mẹ chỉ kém cô một tuổi - Giản Vân.

Bạn gái nhỏ của Lục Nhiêu là Giản Vân, hai người quen nhau từ khi còn học đại học, yêu nhau rất lâu, khi Lục Nhiêu kiếm đủ tiền từ người hâm mộ, anh sẽ ly hôn Giản Lan và cưới Giản Vân.

Giản Lan rất ấn tượng với tình tiết này, bởi nó quá trơ trẽn.

Tuy không ngưỡng mộ ai nhưng cô cũng biết rằng một thần tượng hút máu fan, cướp đi tình yêu và lừa dối fan là điều rất tàn nhẫn.

Khi Lục Nhiêu đuổi Giản Lan ra ngoài, anh ta không quên hắt nước bẩn Giản Lan, nói rằng đã điều tra ra việc cô đã dàn xếp vụ tai nạn nên mới muốn ly hôn cô.

Giản Lan trong sách là một người não úng nước chỉ biết yêu đương, tất nhiên sẽ không phủ nhận bất cứ lời nào của Lục Nhiêu, trực tiếp xin nghỉ việc để làm phóng viên, cuối cùng bị giới giải trí phong sát, bị Lục Nhiêu đuổi khỏi nhà, kết quả thật bi thảm.

Buồn cười nhất là dù Lục Nhiêu phải tạm cưới Giản Lan để bảo vệ Giản Vân nhưng họ lại không tổ chức đám cưới mà chỉ đi lấy giấy chứng nhận, sau đó vẫn trong tình trạng ẩn hôn. Vì thế khi Lục Nhiêu và Giản Lan chia tay, không ai biết họ đã ly hôn và ai cũng nghĩ đó chỉ là hủy bỏ hôn ước.

Cư dân mạng chúc mừng idol cuối cùng đã thoát khỏi nữ tâm cơ nhưng không ai để ý đến “hàng pr miễn phí” Gl sẽ có kết cục ra sao.

Nghĩ đến đây, Giản Lan đã biết nên đi con đường nào tiếp theo.

Nếu muốn tìm được hạnh phúc cho riêng mình thì cô cần phải tránh xa cặp tra nam tiện nữ này.

Sau khi sắp xếp lại suy nghĩ của mình, cô giơ tay đóng máy tính lại.

Giản Lan nằm trên giường đánh một giấc.

Khi cô tỉnh dậy thì trời đã tối.

Lười ra ngoài mua đồ, Giản Lan đi đến tủ lạnh lấy hộp sữa chua uống.

Uống xong cô đi tắm rồi đi ngủ.

Gần mười một giờ, một cơn đau như tiếng sóng biển ập đến từ bụng Giản Lan khiến cô đổ mồ hôi đầm đìa và cuộn tròn người lại.

Giản Lan mò mẫm bật đèn và rót cho mình cốc nước ấm nhưng cơn đau vẫn không đỡ chút nào.

Buổi tối uống sữa chua lạnh quá cũng không phải chuyện gì to tát lắm, đoán chừng cơ thể cô có vấn đề nghiêm trọng về dạ dày, không chịu được bị đói hoặc ăn đồ quá lạnh.

Giản Lan tìm trong phòng một lúc nhưng không tìm thấy thuốc dạ dày.

Cô vừa đến nơi không rõ này, mở ứng dụng trên điện thoại lên lại nhận ra hiệu thuốc gần đó không mở cửa.

Giản Lan chỉ có thể mặc bừa đồ, đeo khẩu trang rồi gõ cửa nhà hàng xóm.

Cửa nhanh chóng mở ra, người mở cửa là một thiếu niên dáng người mảnh khảnh, khuôn mặt lạnh lùng, đôi mắt sáng như sao.

"Xin lỗi đã làm phiền em muộn thế này. Chị ở đối diện nhà em. Em có thuốc giảm đau hay thuốc dạ dày không? Bụng chị đau quá." Giản Lan tái mặt, yếu ớt nói.

Nhìn thấy người gõ cửa là cô, vẻ không vui trong mắt chàng trai biến mất, nhưng vẫn còn chút xa cách.

"Chờ một chút." Thiếu niên lạnh lùng nói, xoay người trở về phòng.

Giản Lan tựa lưng vào tường, ôm bụng đau đớn.

Ngay sau đó thiếu niên quay lại và mang cho Giản Lan một hộp thuốc dạ dày.

"Cám ơn em trai, chị về nhà uống thuốc trước." Giản Lan nói xong liền vội vàng về nhà uống thuốc.

Phó Vọng ngước mắt nhìn về hướng cô rời đi với ánh mắt sâu thẳm.

Một lúc lâu sau, cậu mới nhắm mắt lại, hai tay buông thõng bên hông dần siết chặt lại, thậm chí còn run rẩy vì siết quá mạnh.

Hai người tuy bề ngoài và tên giống nhau, nhưng tính cách khác hẳn nhau như thế, sao có thể là cùng một người chứ?


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play