Nữ Phụ Độc Ác Giác Ngộ Rồi

Chương 39: Là kết thúc, cũng là khởi đầu


3 tháng

trướctiếp

Nếu một ngày nọ bạn chợt thấy nắng trời nhạt đi, gió hú từng cơn ào ào, hít vào một hơi, luồng khí lạnh khô tràn ngập khoang phổi, có nghĩa là Tết đang đến rồi đấy. Tết Nguyên Đán, kỳ nghỉ dài mà hầu hết tất cả mọi người đều trông ngóng sau một năm làm việc đầy mệt mỏi đã âm thầm gõ cửa nhân gian, ấp ủ trong những ngày cuối năm lạnh lẽo để chờ đợi được bung nở trên những cánh hoa khi xuân về. 
Từ sáng sớm, đội người của xã đã đi dọc theo từng cung đường, treo áp phích, biểu ngữ “Mừng Đảng mừng xuân” cùng với cờ đỏ sao vàng và cờ của Đảng phấp phới trên những cột đèn đường. Người dân cũng đem cờ Tổ quốc ra treo trước cổng, dưới mái hiên giăng lồng đèn đỏ rực, cây cối trong vườn nhà cũng được quấn dây đèn màu nhấp nháy rực rỡ.
Con đường của khu tái định cư trước đây không quá đông đúc, thế mà khi Tết gần kề, những người con xa xứ lục tục trở về quê hương, trẻ con bắt đầu kỳ nghỉ dài, con đường vắng bỗng nhộn nhịp lên hẳn. 
Những ngày cuối năm, trời thì lạnh, gió thì mạnh, không để ý một chút là lại có nhà vỡ kính cửa sổ ngay. Nhưng được một cái là tiết trời thế này rất dễ chịu, đặc biệt là sáng sớm, nằm trên giường vừa đắp mền vừa bật quạt, thoải mái đến mức có thể ngủ cả ngày.
Hai tuần trước giao thừa, tiệm bánh của Nhật đã đóng cửa nghỉ Tết, hai người dành cả ngày nằm bên nhau, xem mấy bộ phim hoạt hình, chơi game hoặc đơn giản là ngủ vùi trong vòng tay ấm áp của đối phương. Có những ngày nắng đẹp, Nhật sẽ chở theo Minh Tuệ ra chợ, mua sắm nào là bánh mứt hạt dưa, mỗi người còn tậu hẳn hai chậu hoa vạn thọ để trưng trước cổng nhà.
Sáng sớm ngày giao thừa, cha Trung dẫn theo ba thanh niên vào rẫy cắt lá chuối đem về gói bánh tét. Tay nghề ông rất tốt, gói cái nào cái nấy đẹp không chê vào đâu được, thế mà đến lúc bày lại cho đám trẻ thì không được khả quan lắm. Đứa thì buộc dây siết đến rách cả lá, đứa thì đổ nếp quá tay hay quên cho thịt đã vội gói lại, chỉ có Nhật, chàng thợ bánh với đôi tay khéo léo, sau khi nhìn cha Trung gói xong một cặp đã có thể mô phỏng theo y hệt.
Cha Trung lắc đầu nhìn hai đứa con mình mà chẳng di truyền nổi xíu năng khiếu nào của mình, chán chả buồn dạy nữa, lôi hai chị em ra sau ngồi chuyền lá. Ấy thế mà khi nhìn sang chàng rể tương lai đang tỉ mỉ buộc từng đường lạt, ánh mắt ông sáng lên ra chiều tự hào lắm. Nhật mới đầu hãy còn chút rụt rè, sau khi quen rồi thì khéo miệng cực kỳ, chọc cho cha Trung cứ cười mãi. Minh Tuệ và Huy tròn mắt nhìn nhau, hai chị em bắt đầu hoài nghi cặp bác cháu kia có khi nào mới thật là cha con không nữa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp