Nữ Phụ Độc Ác Giác Ngộ Rồi

Chương 24: Đến thăm nhà


1 tháng

trướctiếp

Sáng chủ nhật, Minh Tuệ dậy sớm hơn thường lệ, mất hơn hai tiếng để tắm rửa và trang điểm. Cô đứng trước gương, ngắm đi ngắm lại bản thân, một sợi tóc cũng không bỏ qua, xác định bản thân đã trông ổn nhất có thể mới chịu thôi. Chín giờ sáng, Nhật sang đón Minh Tuệ. Cửa phòng vừa mở, nhìn thấy Minh Tuệ xách theo nhiều quà như thế thì ngạc nhiên: “Em sang chơi được rồi sao còn mua nhiều đồ thế?”
Minh Tuệ lắc đầu: “Nhiều đâu mà nhiều. Hai bác đã mời, em đi tay không thì kỳ lắm.”
Anh đưa tay vén tóc mái cô lên. Vết thương của cô đã kết vảy, chỉ cần dán một lớp gạc mỏng, còn được cô dùng tóc mái cẩn thận che đi, không nhìn kỹ sẽ không nhận ra là đang bị thương. Minh Tuệ thấy anh hãy còn lo lắng thì giữ lấy tay anh chạm vào băng gạc: “Em bị thương không nặng thật, cơ địa cũng tốt, sắp lành rồi nè.”
Bởi vì lạ đường, hơn nữa anh cũng không yên tâm vết thương trên trán cô, Nhật không để Minh Tuệ đi xe riêng mà chở cô đến nhà mình. Minh Tuệ ngồi ở yên sau, tập trung quan sát những con đường mà họ đi qua, ghi nhớ vào đầu. Sau khi đi hơn nửa tiếng rồi mà vẫn chưa tới nơi, Minh Tuệ ngẩng đầu nhìn cái gáy của người mấy ngày trước còn tự tin bảo rằng gần lắm khi cô rủ anh đi chơi, khẽ bật cười. Xe chạy nhanh nên gió tạt rất mạnh, tiếng cười khẽ ấy lập tức bị gió cuốn đi.
Nhà của Nhật là một căn nhà nhỏ ấm cúng, một trệt một lầu, nằm sâu trong hai con hẻm. Vừa đến cổng nhà, hai đứa trẻ đang chơi ngoài sân đã reo lên: “Ông bà ơi! Chú út dẫn bạn về rồi nè!”
Nhật dắt Minh Tuệ vào nhà, cha mẹ anh đang ngồi uống trà trên ghế, không biết có phải ảo giác không nhưng anh cảm thấy hình như họ cố ý sửa soạn, không nói còn tưởng là đi đám cưới họ hàng. Chị dâu anh ngồi một bên nháy mắt với anh, anh mới kịp hiểu ra là họ đang muốn tạo ấn tượng phụ huynh thân thiện, chỉ là căng thẳng quá nên làm hơi lố. Nhật nín cười, bước tới giới thiệu Minh Tuệ cho cả nhà làm quen. Minh Tuệ nghe anh giới thiệu thì cúi gập người chào khiến cha mẹ anh rối rít đứng lên đỡ. Cô dùng hai tay đưa giỏ quà cho hai vị phụ huynh, lễ phép nói: “Chào hai bác ạ. Lần đầu con đến chơi có chút quà mọn, mong hai bác nhận cho.”
Bác gái nhận lấy giỏ quà, vừa cười vừa nói: “Con đến chơi là bác vui rồi, không cần khách sáo vậy đâu. Con cứ coi đây như nhà của mình nha, thích đến chơi lúc nào cũng được.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp