Lý do này thật sự là hoàn hảo, Địch Thâm thấy Bùi Chinh viết rất thoải mái, bản thân cũng thử cầm bút bằng tay trái viết lên giấy nháp hai nét, nét bút run thành một cục, nói là chữ cũng đã là làm khó nó rồi.
Cậu đặt bút xuống, sau khi nhớ ra điều gì đó lại dùng tay phải cầm bút viết hai chữ, sau đó cậu lại ném bút đi với vẻ mặt ghét bỏ.
Tặc lưỡi, tay phải viết cũng xấu.
Bùi Chinh liếc mắt khinh thường, nhìn thấy hai chữ “Bùi Chinh” được viết trên giấy nháp của Địch Thâm, xấu đến mức anh cũng không muốn gọi cái tên này.
Nói là đứng một tiết, nhưng bị Địch Thâm ngủ hết nửa tiết, Địch Thâm lười biếng, cái này đụng cái kia sờ, thời gian trôi qua cũng coi như là nhanh.
Chưa đầy hai phút trước khi tan học, Địch Thâm đột nhiên nhớ ra, cậu vậy mà ngoan ngoãn đứng phạt, Bùi Chinh này tan học còn tố cáo cái lông gì với Sếp Tạ!
Quá trình này có chút không đúng lắm, chẳng lẽ cậu bị tên ẻo lả lừa đứng nữa tiết?!
Tiếng chuông tan học vang lên, học sinh lớp A7 không đợi giáo viên địa lý nói tan học đã điên cuồng lao ra khỏi lớp rồi chạy thẳng đến căn tin, Địch Thâm ngồi tựa vào ghế, nhìn Bùi Chinh bên cạnh không có ý định di chuyển.
Địch Thâm cầm ly nước uống hai ngụm, sau đó vỗ Đào Ký đang điên cuồng luyện đề ở hàng ghế trên: “Chuyện gì vậy, một người ăn ngấu nghiến như cậu cũng bắt đầu đòi tuyệt thực à?”- Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel.com chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng tყt.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT