Địch Thâm cũng không giải thích quá nhiều với cậu ta, cậu lười biếng duỗi eo đến nửa chừng thì vẫn thấy bản thân không còn chút sức lực nào nên nằm bẹp luôn trên bàn để ngủ.
Chiều nay sếp Tạ không đi tuần tra, thế là Địch Thâm ngủ thẳng một phát tới khi hết tiết cuối cùng của buổi chiều, Đỗ Thụy léo nhéo gọi hồn bên tai cậu thì Địch Thâm mới không vừa lòng mà ngồi dậy.
Đào Ký đã đi sang lớp khác gọi người rồi, chỉ chừa Đỗ Thụy ở lại kêu Địch Thâm dậy. 
Lúc Địch Thâm ngẩng đầu lên, Đỗ Thụy nhìn thấy mặt cậu thì hơi sửng sốt, dò hỏi: “Anh Địch, sao mặt anh lại đỏ thế?”
Địch Thâm sờ mặt, đôi mắt hơi híp lại: “Chắc do lúc ngủ bị ngộp thôi.”
Đỗ Thụy yên tâm: “Anh Ký tới lớp chuyên thể thao gọi người rồi, chúng ta đứng chờ ở cổng trường đi.”
Địch Thâm liếc qua chiếc đồng hồ treo ở bảng đen phía đằng sau, cậu “ừ” một tiếng rồi chống người đứng dậy. Bùi Chinh vẫn chưa tới căn tin, vẫn đang ngồi giải một đề toán, Địch Thâm nhìn thoáng qua, ừm, không hiểu gì cả.
Bùi Chinh nghe thấy tiếng thì ngẩng đầu lên nhìn, lúc bấy giờ Địch Thâm đã rời khỏi chỗ ngồi, chuẩn bị rời đi từ cửa sau.
Người biết chơi bóng ở Trường trung học số 1 không ít, gom thành một đội dễ như chơi. 

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play