Nhìn Doãn Nhạc được chú Bách Hổ ôm lên chiếc xe hơi mui trần, Hi Nguyên cười dựa vào trong ngực Lăng Khắc Cốt: "Nhạc Nhạc sẽ hạnh phúc, đúng không?"
"Bách Hổ là người có thể phó thác cả đời." Lăng Khắc Cốt gật đầu một cái, cánh tay anh dùng sức nắm chặt bả vai Hi Nguyên, để cho cô dựa vào anh, anh giống như một ngọn núi vững trãi, đủ để cho Hi Nguyên dựa vào.
"Chú Bách Hổ lúc này đã có được bảo vật của mình." Hi Nguyên tự hào khen Doãn Nhạc, mặc dù Doãn Nhạc không có dung mạo tuyệt diễm, tuy nhiên có một tấm lòng lương thiện trong sáng, Nhạc Nhạc thiện lương mà nhiệt tình, là người bạn tốt nhất đời này của cô.
"Tôi cũng vậy!" Lăng Khắc Cốt cúi thấp đầu xuống, nhẹ nhàng mút lấy vành tai Hi Nguyên, giọng nói khàn khàn mà mê người. Hi Nguyên nghe ba chữa đơn giản này từ Lăng Khắc Cốt, trong lòng lại kích động khác thường. Anh có lẽ sẽ không nói lời ngon tiếng ngọt, nhưng anh luôn là sử dụng anh cách thức của mình để mà biểu lộ tình cảm cùng sự yêu thương của anh đối với cô. Như vậy là đủ rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT