“Nương, ngày mai đuổi các nàng đi đi, nhà chúng ta không cho các nàng ở.”

Phương thị liếc mắt nhìn nàng, “Ngươi nói bậy gì đó, tiền đã thu rồi, sao có thể không cho ở chứ? Ta cũng rất muốn đem người đuổi đi, nhưng đại bá ngươi bên kia sẽ hỏi chuyện chúng ta đó.”

“Nhưng, nhưng nàng quá không biết tốt xấu.” Trần Vũ Lan đem chuyện vừa rồi nói một lần, cả người đều rất bực tức, đặc biệt khi lỗ mũi hiện tại vẫn còn phảng phất mùi hương của sủi cảo, nhịn không được hung hăng hít hít.

Phương thị nhíu mày, “Dù nàng có không biết tốt xấu, thì không phải còn cặp đệ muội nhỏ tuổi kia của nàng sao, còn có người mẫu thân ngốc tử kia nữa. Ba người kia chuyện gì cũng không hiểu, khẳng định rất dễ dụ dỗ, hôm nào thừa dịp nha đầu kia không ở đây, ngươi nói vài câu dụ dỗ, còn sợ bọn họ không cho chúng ta thứ tốt sao? Được rồi, chúng ta cứ nấu cơm trước đi, ngày mai lại tìm cơ hội sau, ta đói chết rồi đây này.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play