“Hay là chúng ta gọi phần ăn đôi đi.” Chung Ngải thấy đối phương đã lật đi lật lại cuốn thực đơn tận ba lần mà vẫn chưa chọn được món bèn nâng má đề nghị.
Người ngồi đối diện cô là một chàng trai trẻ tuổi đeo kính gọng bạc cùng kiểu tóc được chăm chút tỉ mỉ phối với áo sơ mi ngắn tay vừa khít được ủi phẳng phiu, là điển hình của giới tinh anh trong ngành.
Anh ta tiếp tục lật xem thực đơn, mí mắt cũng không thèm nhấc lên liền trả lời: “Phần ăn này không có lợi. Giá trị của đồ uống và món ngọt không cao, nhà hàng miễn cưỡng nhét vào chỉ để nâng giá lên, chỉ là cái mã ngoài mà thôi.” Do công việc mà Tiểu Vương vốn trời sinh mẫn cảm với những con số.
Chung Ngải xoa mặt, xem ra thì đồ uống và món ngọt cũng thuộc về loại hàng xa xỉ rồi, “Thế tôi ăn Lương bì* vậy.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT