Đem Quý Hành Thời đưa ra sau lưng, Tang Nhược muốn cực lực kiềm chế, nhưng vẫn như vậy, không thể nào ép xuống được một cỗ lửa giận đang ùn ùn kéo đến, đâm thẳng vào lồng ngực, cánh tay xuôi ở bên người nắm thành quyền, cô hít sâu một cái.
“Còn muốn đánh người nữa sao?” Trong giây lát, cô dùng ánh mắt lạnh lùng đối diện với Hạ Cảnh Tây, nói ra từng chữ rõ ràng: “Ngoài kia có tính hiệu phải không, em muốn báo cảnh sát, báo cảnh sát ngay lập tức.”
Thư kí Tạ đúng lúc đi vào nghe thấy câu đó, lại thấy Hạ tổng thế mà lại bước xuống giường đứng ở đó, trong lòng lập tức không khỏi hung hăng run lên một cái.
“Hạ tổng.” Anh ta bước nhanh đến.
Muốn khuyên anh không thể đứng, nhưng lại nhìn thoáng qua khuôn mặt của anh giống như đang bao phủ bởi một tầng khí lạnh, lời nói nghẹn lại ở cổ họng. Anh ta lại nhìn về phía Tang Nhược, tài ăn nói trước giờ vô cùng tốt nhưng lúc này thế mà không biết nên nói cái gì cả.
Hai giây sau anh ta mới thốt ra một câu: “Tang tiểu thư, có phải cô cùng Hạ tổng có hiểu lầm gì đó không, sao tự nhiên lại muốn báo cảnh sát?”
Cái gì mà báo báo cảnh sát chứ?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT