Tôn Ngọc Ba và những người khác gật đầu khi nhớ lại điều này.
    "Mọi người cần cô ấy nói với mói người trước mới nhớ ra." Bác sĩ Thi Húc cau mày với bác sĩ cấp dưới của mình. Đúng như những gì La Yến Phân nói, anh ta mắng so với giáo sư Đàm cằn nhằn. Giọng nói của anh ta không trầm như giáo sư Đàm, nhưng lại nói nhiều rất đáng sợ, “Khi nào đầu bạn không còn cần lau mồ hôi thì nói, nói, chính mình nói!”
    Anh biết hôm nay tâm trạng của mình không tốt, cho nên cũng không ép buộc. Vì vậy Tôn Ngọc Ba đã sẵn sàng từ bỏ vị trí của mình và để bác sĩ Thi Húc làm việc đó.
    Việc tiêm chích đôi khi khó khăn hơn phẫu thuật vì chúng vô hình. Trong khi phẫu thuật, tầm nhìn có thể nhìn thấy rõ ràng bên trong và bên ngoài của các mạch máu khác nhau. Khi nói đến việc tiêm chích, đôi khi bạn có thể chẳng chọc trúng được gì cả. Các y tá hiểu rõ điều này nhất. Vì vậy, nếu cuối cùng không thể tiêm được thì cần phải rạch tĩnh mạch. 
    Thi Húc không ngừng nói mãi, đi vòng quanh giường chuẩn bị tinh thần. Tình trạng của bệnh nhân này không cho phép lặp đi lặp lại những tháo tác sai sót.
    Đột nhiên, Đàm Khắc Lâm dùng tay ngăn anh ta tiến về phía trước.
    Thi Húc dừng lại, sửng sốt một chút: Phó chủ nhiệm có chuyện gì?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play