Thập Niên 90: Trở Thành Bác Sĩ Ngoại Khoa Thiên Tài

Chương 406: Có chút hoảng hốt


5 tháng

trướctiếp

Hai người bước nhanh về phía giường bệnh của Hà Hương Du.
    Tào Dũng lấy ống nghe ra, trước tiên lắng nghe tim phổi của bệnh nhân. Vẻ mặt của anh ấy rất nghiêm túc và tập trung.
    "Đàn anh, lúc nãy em mới nhớ ra, đàn chị bị mắc  xương cá, chị ấy nói nói xương cá rất nhỏ, nên liền nuốt vào, sau đó chị ấy cũng không có nói gì bất thường, chúng em đều cho rằng chị ấy không sao. Tưởng chị ấy bị đau bụng nên em mở chăn ra xem, em gọi chị ấy cũng không đáp, nơi chị ấy đặt tay dường như không phải ở bụng, có thể là phần hẹp thứ hai của thực quản, gần vòm động mạch chủ? Có thể là xương cá bị mắc kẹt rồi đi vào thực quản, nhưng bởi vì sau đó chị ấy đã hồi sức cho bệnh nhân, thực hiện ép tim, và làm cho xương cá—" Càng nói, Tạ Uyển Doanh càng lo lắng. Cô ấy thật sự không có siêu năng lực, nếu không thì đã có thể đoán trước được đã sớm xử lý cho chị ba, thay vì phải đợi đến khi phát bệnh mới nhận ra có chuyện nghiêm trọng như bây giờ.
    Cô không phải thần, đàn anh cũng không phải, cô không thể đoán trước được. Điều này thường xảy ra trong thực hành lâm sàng, đối với những căn bệnh khó nắm bắt và những tình huống khó lường, bác sĩ chỉ có thể dựa vào kinh nghiệm để theo dõi bệnh nhân. Nghĩ đến đây, lòng Tạ Uyển Doanh thắt lại, cô rất sợ đã muộn.
    Tào Dũng vừa nghe cô nói vừa nghĩ đến khả năng quan sát cẩn thận và suy nghĩ nhanh nhạy của cô. Tốc độ suy nghĩ của cô khác hẳn với người thường. Điều đầu tiên anh nghĩ đến là sợ bệnh nhân bị đau tim, trong khi cô lại nghĩ ngay đến xương cá mắc kẹt. Cách suy nghĩ của cô ấy hoàn toàn khác với cách suy nghĩ của các bác sĩ khác, có thể nhanh chóng vượt qua các khía cạnh chẩn đoán thông thường.
    Tuy nhiên, bây giờ cô ấy có chút hoảng sợ.  Anh hiểu rẳng, mỗi lần đi cứu bệnh nhân, thần kinh của cô ấy đều căng thẳng. Lần này lại khác, bệnh nhân là người cô quen biết, chắc cô ấy rất hoảng sợ. Dù sao cô ấy cũng mới vào lâm sàng, chưa trải qua quá nhiều giông bão, không giống như họ đã trải qua những hình ảnh tàn khốc nhất và hình thành phản xạ quán tính tê liệt và bình tĩnh.
    Anh tháo đầu ống nghe ra, quay người lại nắm chặt cánh tay cô, giọng bình tĩnh nói: “Mang theo máy đo huyết áp cầm tay.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp