Tào Dũng lại cẩn thận nhìn kỹ, có lẽ vừa rồi anh bị hoa mắt, nơi đó không có người.
"Đàn anh, em không muốn cô ấy phải chịu đựng nỗi đau như vậy thêm lần nào nữa." Tạ Uyển Doanh nói với thái độ rất kiên quyết.
Việc học muội nói chuyện này với anh chứng tỏ cô đã suy nghĩ rất nhiều, thậm chí đã chuẩn bị tâm lý cho việc không biết sau này bạn mình có trách móc cô hay không. Lý do chỉ có một: cô ấy sẵn sàng làm tất cả vì bạn mình.
Chỉ có thể nói rằng cả hai người họ đều rất quan tâm đến nhau. Trước đây, Ngô Lệ Tuyền không muốn kể cho anh nghe chuyện gia đình của học muội, chắc hẳn là vì cô ấy cảm thấy chuyện này nếu để cô nói ra thì không thích hợp, chi bằng để chính anh tự hỏi sẽ tốt hơn. Nhưng lần này chuyện của Ân Phụng Xuân lại khác. Ngô Lệ Tuyền chắc chắn sẽ không nói chuyện này với Ân Phụng Xuân, bây giờ cô ấy đang cố tránh xa những vết thương trong quá khứ.
Đến lúc đó, nếu Ngô Lệ Tuyền không biết phải làm sao, sẽ cần có người nói chuyện với bác sĩ Ân. Nếu cô ấy nói thì bác sĩ Ân chưa chắc đã nghe. Nhưng nếu là Tào Dũng nói thì lại khác, với danh tiếng của anh trong bệnh viện, chắc chắn hiệu quả sẽ tốt hơn rất nhiều. Học muội hiểu rõ con người anh, tin tưởng rằng anh sẽ giúp đỡ.
Về điều này, Tào Dũng không cần suy nghĩ nhiều. Đúng như cô dự đoán, anh chắc chắn sẽ thực hiện lời hứa của mình. Anh nghiêm túc nói với cô: "Bác sĩ Ân tuy anh không biết rõ lắm, nhưng anh ta làm việc rất tốt, nếu không đã không được bác sĩ Vi trọng dụng."
Lời này của đàn anh chứng tỏ rằng y đức của bác sĩ Ân tốt, nhân phẩm chắc cũng không đến nỗi nào. Tạ Uyển Doanh cũng có suy nghĩ tương tự, vậy nên điều cô lo lắng nhất vẫn là...
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT