Hai người đứng gần nhau, lần này anh có thể nhìn rõ tại sao cô lại nhìn anh mà mắt không động đậy. Vì trong mắt cô đã đầy nước, có lẽ nếu cô nháy mắt, nước mắt sẽ trào ra ngay lập tức.
Cô khóc sao? Tại sao nhìn anh mà khóc? Lạ quá! Anh không phải là ngôi sao nổi tiếng, chỉ là một bác sĩ thôi. Cô nhìn anh khóc làm gì? Cô đến đây để bán trà chứ không phải để khám bệnh, lại càng không cần phải khóc trước mặt bác sĩ như anh.
Đợi đã, để anh hỏi cho rõ, có phải anh nghe nhầm rồi không, cô ấy không phải đến để bán trà mà là đến tìm bác sĩ để khám bệnh sao?
“Cô là người nhà của bệnh nhân sao? Hay là cô bị bệnh rồi?”
Cơ thể cô run lên một chút, như thể từ đâu đó thức tỉnh, gật đầu: “Tôi đến đây tìm giáo sư Vi, ông ấy bảo mang trà đến.”
Sau đó, khi gặp lại anh, cô không còn nhìn thẳng vào mặt anh nữa.
Cô nhìn mặt ai cũng không hề nhìn mặt anh, như thể mặt anh bỗng chốc trở thành khối u ác tính.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT