"Dù thế nào thì trách nhiệm của y tá là rất lớn. Y tá cấp cứu có trách nhiệm phân loại và gọi bác sĩ của khoa tương ứng đến. Bác sĩ Diệp đã nhận bệnh nhân, dù cô ấy thuộc khoa nội, cô ấy cũng là bác sĩ khám đầu tiên, không nên làm như vậy. Tôi sẽ gọi điện cho khoa ngoại của họ. Em hãy ở lại chờ tin tức." Đàm Khắc Lâm hiếm khi mang giọng điệu an ủi mà nói với cô.
Nói đi cũng phải nói, chắc chắn việc này không phải lỗi của học trò mình. Làm sao trước đó cô ấy có thể biết rằng phòng cấp cứu của bệnh viện Bắc Đô 3 lại như thế này.
Tôn Ngọc Ba và những người khác nghe anh đột nhiên thay đổi giọng điệu ôn hòa cũng cảm thấy điều gì đó không đúng, rồi lại nghe thấy anh sẵn sàng chủ động đi tìm người, suýt nữa kinh ngạc đến tròn xoe mắt: Điều này đối với Đàm Khắc Lâm là chưa từng có.
Đàm Khắc Lâm không thích quản chuyện bao đồng, chỉ có thể nói rằng học trò Tạ Uyển Doanh này là một trường hợp đặc biệt.
Nghe theo chỉ thị của thầy, Tạ Uyển Doanh ở yên tại chỗ chờ lệnh, vừa chạm vào mạch của mẹ Đông Tử sợ nó ngừng đập.
Bác sĩ Thái đeo găng tay vào, đối mặt với cô: “Cô tránh ra.”
"Chờ một chút, bác sĩ khoa ngoại tới rồi." Tạ Uyển Doanh nói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT