"Giáo sư Tôn. Người nhà bệnh nhân không cho phép chúng em chạm vào người bệnh, họ luôn cho rằng chúng em là học sinh, không nên chạm vào bệnh nhân." Lý Khải An báo cáo: " Cô ấy còn không nghe lời em và Doanh Doanh, nhất quyết cho bệnh nhân ăn móng giò và đậu nành”
Tôn Ngọc Ba nghe xong, ngước mắt nhìn lên trần nhà: Lại thêm một gia đình bệnh nhân tìm đường chết.
" Thầy Tôn, thầy có muốn nói chuyện với gia đình bệnh nhân đó không?” Lý Khải An hỏi
“Không đi.” Tôn Ngọc Ba rõ ràng là không muốn can thiệp, nếu họ đã tự làm khổ mình thì cứ để họ tự chịu, nói với kiểu người này cũng vô ích, khi thực sự gặp chuyện rồi thì họ tự nhiên sẽ hối hận.
“Hồ sơ bệnh án làm sao? Y lệnh phải làm sao?” Lý Khải An tiếp tục hỏi.
“Làm các xét nghiệm thông thường khi nhập viện trước đã. Dù sao thì ngày mai là Chủ nhật, không làm được gì nhiều. Bệnh nhân tối nay không có tình trạng khẩn cấp, sáng mai đợi giáo sư Thi Húc đến, để giáo sư Thi kiểm tra rồi mới lên phương án điều trị, giáo sư Thi giỏi giáo dục bệnh nhân hơn chúng ta.” Tôn Ngọc Ba nói..
Sau hai ca trực đêm với giáo sưu Tôn, hai bác sĩ mới vào nghề cuối cùng cũng học được một nguyên tắc quan trọng: Khi trực đêm, tuyệt đối không được tự tìm rắc rối, vì điều quan trọng nhất là giữ cho ca trực ổn định.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT