"Người tài này được mời đến không phải nên vui vẻ sao?" Hoàng Chí Lỗi trả lời anh ta.
"Tôi vui cái quái gì.” Tôn Ngọc Ba lén lút chửi thề. Ai muốn thỉnh một Đại Phật? Không có việc gì mà mời đại phật. Đúng, anh ta hiện tại có một bệnh nhân khá phiền toái, nhưng nếu những bác sĩ tuyến đầu khác có thể xử lý được thì không cần phải kêu đại phật này xuất hiện.
Ai mà không biết rằng các chuyên gia kỹ thuật rất giỏi tìm ra khuyết điểm của những người như họ? Đêm khuya trực tuyến đầu rất mệt rồi, anh không muốn tự tìm rắc rối.
"Dù sao thì anh ấy cũng đã ở đây." Hoàng Chí Lỗi vỗ nhẹ vào vai anh ấy và bảo anh ấy hãy chấp nhận số phận của mình.
" Anh biết anh ta còn dẫn ai đến không?”
Câu hỏi này của giáo sư Tôn, khiến người khác chú ý tới người đi theo Đào Chí Kiệt.
Khuôn mặt này có chút quen mắt, Tạ Uyển Doanh nhớ tới lần trước đàn anh Đào mang theo trợ lý này đến hỗ trợ cho ca phẫu thuật của khoa ngoại Tổng Quát II. Anh ấy có chiều cao tương đương với đàn anh Đào, khuôn mặt cũng nghiêm túc hơn một chút. Anh ấy không cười như đàn anh Đào, lông mày dài, đuôi mắt sắc bén, nhìn bên ngoài đã biết là một người làm việc rất nhanh nhẹn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT