"Đúng vậy"
"Chúng tôi nhớ rồi. Năm đó, người ta nói rằng Tùng Viên, thủ khoa ban tự nhiên là một cô gái. Không ai có thể tin được."
"Tại sao?"
"Xét cho cùng, thì thủ khoa ban xã hội còn có nữ sinh. Nhưng thủ khoa ban tự nhiên, trong những năm qua, trên toàn quốc có bao nhiêu người? Trong lịch sử tỉnh chúng tối, chỉ có mình cô ấy. Nếu cô ấy học tại một trường trung học danh tiếng ở thủ phủ tỉnh, điều đó sẽ không có gì đáng ngạc nhiên. Nhưng cô ấy lại học ở một trường trung học không xếp hạng cao ở một nơi nhỏ bé như Tùng Viên. Điều đó không làm mọi người ngạc nhiên sao? "
"Các người đang nói gì vậy? Sai rồi, Tại sao người ở một nơi nhỏ không thể đạt được thủ khoa? Tôi cũng nghe nói ở thị trấn đó, khi người đứng đầu xuất hiện, cả thị trấn đã khua chiêng gõ chống ăn mừng . "Chu Hội Thương chỉ trích cách nói của một số người trong số họ.
"Không không không, Chu bác sĩ, chúng ta không có kỳ thị cô ấy, nhưng loại tỷ lệ này hiếm khi xảy ra, nghe có vẻ giống như câu chuyện xưa, anh hiểu ý tôi chứ." Ba vị bác sĩ Y Trung Sơn giải thích.
"Các vị có chú ý đến kỳ thi tuyển sinh đại học hàng năm không?" Chu Hội Thương hỏi họ . Các bác sĩ rất bận rộn, trừ khi ở nhà có con cái cũng phải thi đại học, bằng không tại sao lại phải chú ý đến chuyện này, thậm chí giống một câu chuyện?
"Nó là thế này. Tôi tưởng cô ấy sẽ nộp đơn vào Trường Y Trung Sơn của chúng tôi, nhưng sau đó tôi nghe nói rằng cô ấy chỉ nộp đơn vào Hiệp hội Y khoa Quốc gia. Chúng tôi rất ngạc nhiên. Đơn đăng ký thi đại học đã được điền trước khi thi. Chúng tôi nghĩ rằng thí sinh đạt điểm này có sự tự tin thì nên ưu tiên điền vào Y Trung Sơn của chúng tôi."
Sau khi nói chuyện một lúc lâu, những người của Y Trung Sơn cho rằng cơ hội chọn trường Y Trung Sơn sẽ cao hơn so với việc chọn Quốc Hiệp.
Đây không phải là ngầm chê bai Hiệp hội Y khoa Quốc gia sao?
Những người từ Hiệp hội Y khoa Quốc gia tức giận. Chu Hội Thương tức giận nói: “Những gì mấy người nói thật tự cho mình là đúng, làm sao có thể có bất kỳ sự thật nào? Với số điểm này, có thể vào Quốc Hiệp. Tất nhiên, nếu được vào Quốc Hiệp, ai sẽ đến trường Y Trung Sơn của mấy người?"
"Anh đã hiểu lầm chúng tôi rồi, giáo sư Chu. Học sinh địa phương của chúng tôi thi vào trường y địa phương có lợi thế địa phương, nên khả năng chọn trường y địa phương sẽ cao hơn, trừ khi có lý do đặc biệt."
" Lý do đặc biệt gì? Anh có nghĩ rằng cô ấy không thể nộp hồ sơ vào Trường Y Trung Sơn,nên cô ấy chỉ có thể đến Hiệp hội Y khoa Quốc gia của chúng tôi? " Chu Hội Thương giận dữ nói, “Các vị có thể nói thẳng rằng các vị bài ngoại. Vì bài ngoại nên mới nói về lợi thế của địa phương. Cô ấy đến từ một nơi nhỏ bé, và những người ở tỉnh của vị coi thường cô ấy. Những người ở nơi nhỏ bé nói rằng đó giống như một buổi kể chuyện. Hà tất phải đến chỗ các vị để chịu nhục? Không bằng đến Hiệp hội Y khoa Quốc gia của chúng tôi? Hiệp hội Y khoa Quốc gia của chúng tôi có những người từ khắp nơi trên thế giới, và không bài ngoại”
"Những gì chúng tôi đang nói sự thật đều dữ liệu chứng minh. Học sinh đạt thành tích tốt nhất trong ban tự nhiên trên toàn tỉnh muốn học Y thì hầu như đều đên đăng ký tại trường Y Trung Sơn. " Ba người nói chuyện bằng dữ liệu.
Nói đến dữ liệu, một số người cho rằng có vấn đề. Phó Hân Hằng quay lại hỏi họ: “Có ai có điểm cao hơn không?”
“Đúng vậy, có ai có điểm cao không?” Đàm Khắc Lâm gác đũa cũng hỏi.
Chủ yếu là bởi vì những người này chỉ nói với giọng điệu khoa trương quá mức về ưu điểm của một trường đại học nào đó, khiến họ nghe xong cảm thấy không thoải mái: Ý cậu là sao, dù thực lực có thấp hơn những trường y khác, Dựa vào lợi thế địa phương vẫn có thể tuyển được người giỏi nhất?
"Cái này -"
"Cái này cái kia, Doanh Doanh là thủ khoa ban tự nhiên và có điểm số cao nhất. Có ai cao hơn cô ấy mà không phải là thủ khoa ban tự nhiên không?" Ngô Lệ Tuyền nói, "Tôi mới tốt nghiệp Từ tiểu học đều hiểu. Các bác sĩ cao hơn cô ấy. "Trình độ học vấn không hiểu rõ hơn sao?"
Các bác sĩ có trình độ học vấn cao trong phòng đều nhìn cô.
Thật là câu nói có lực sát thương, một châm tháy máu.