Sau khi ký kết khế ước tâm linh cùng Trần Hải Lâm Thập Tam Thiên hẹn đến trưa sẽ tụ họp tại dong binh công hội còn mình thì đi mua các thứ cho chuyến đi dài ngày.
Đầu tiên Thập Tam Thiên tới Trường Xuân Đường mua năm trăm viên khí huyết đan cho tu luyện tốn hơn năm trăm lượng số tiền còn lại cậu mua hai lều vải và lương khô, nước uống trong hai mươi ngày.
Nhìn Thập Tam Thiên tay xách tay mang Trần Hải Lâm không biết nói gì vì vị công tử gọi mình là huấn luyện viên này quá cẩn thận suy nghĩ hồi lâu Trần Hải Lâm mới nói:
"Lương khô và nước uống có thể bỏ vào tay nải nhưng lều vải qua cồng kềnh khi chiến đấu trong rừng thì sẽ bất tiện, lần này chúng ta là đi để chiến đấu không phải đi dã ngoại."
Thập Tam Thiên nghe xong mới tỉnh ngộ vì bấy lâu cậu đã quá cẩn thận nhưng lại thiếu suy xét về mặt thực tế.
Nhìn hai cái lều vải đã mua nếu bỏ lại thì đáng tiếc với lại có nó có thể phòng tránh độc trùng rắn độc.
Đang nghĩ ngợi chợt cậu nảy ra ý hay rồi chạy vào một cửa hàng mua kim chỉ cùng một con dao găm rồi chạy về bắt tay loay hoay với chiếc liều.
Một lúc sau hai chiếc lều vải đã thành hai túi ngủ có thể xếp gọn bỏ vào tay nải làm Trần Hải Lâm hơi ngây người ông không ngờ Thập Tam Thiên lại nhanh trí và còn rất khéo tay mà đàn ông thời đại này mà khéo tay thì thật hiếm thấy.
Trần Hải Lâm có biết đâu rằng từ hồi còn nhỏ Thập Tam Thiên đã được cha mẹ ở trái đất cho gửi vào học các lớp kỹ năng sinh tồn nên mới hình thành tính cách cẩn thận mà lại nhạy bén có tính thích nghi với mọi hoàn cảnh.
Hai người đi một mạch về phía nam Phượng Tiên trấn tiến vào rừng sâu, càng tiến sâu về vào rừng Thập Tam Thiên thấy càng nhiều người đem theo đủ loại vũ khí săn bắt man thú cũng có người giao thủ với nhau nhìn rất náo nhiệt.
Hai người tiến vào nơi không có người lúc này Trần Hải Lâm chợt dừng lại, phía trước chợt xuất hiện một con mãng xà to lớn hình thể như trăn nhưng đầu lại là đầu tam giác có hoa văn lốm đốm rõ ràng là có kịch độc.
Thập Tam Thiên vừa nhìn đã khiếp đảm hai tay phát run lòng bàn tay đổ đầy mồ hôi hai chân như rót chì không sao nhúc nhích được.
Chứng kiến cậu học trò của mình phản ứng như vậy Trần Hải Lâm không phản ứng gì ông nhanh tay cầm lấy thanh cự kiếm phía sau nhẹ nhàng như không có gì bước tiến nhanh chóng rồi dùng một tốc độ khó tưởng cắt đứt răng nanh của mãng xà rồi bật nhảy lên cao dùng thế trụy ngàn cân đạp mạnh lên đầu rắn dùng cự kiếm cắm vào thân rắn định trụ toàn thân khiến mãng xà hết sức giãy dụa cũng không làm được gì.
Trần Hải Lâm nhìn Thập Tam Thiên dưới chân là mãng xà hết sức vặn vẹo toàn thân mặt điềm nhiên như không nói:
"Thập Tam Thiên đây là bài học đầu tiên ta dạy cậu hãy đối mặt với sợ hãi trong lòng cậu, vượt qua nó hãy nghĩ đến những người mà cậu muốn bảo vệ muốn trân trọng được bình an thì hãy hành động. Nào làm đi!"
Đang nghe những câu nói đó Thập Tam Thiên như thể hồ quán đính nghe tiếng hét đó cậu nắm chặt như ý côn đánh mạnh vào mắt mãng xà đánh liên tục cho tới khi mãng xà không còn giãy dụa nữa cậu mới chạy ra ngoài thở gấp liên tục toàn thân mồ hôi vả ra như tắm.
Trần Hải Lâm nhìn phản ứng của Thập Tam Thiên như vậy thì hài lòng. Ông nhanh chóng xác định tim mãng xà rồi lấy kiếm rạch lấy da để lộ trái tim rồi lấy một dụng cụ như ống kim tiêm làm bằng gỗ khá to đâm vào trái tim bơm lấy máu chứa vào bình động tác nhanh gọn dứt khoác.
Sau giây phút sợ hãi qua đi Thập Tam Thiên lấy lại bình tĩnh nhìn Trần Hải Lâm lấy ống tiêm ra cậu như hóa đá cứ ngỡ như mình xuyên về trái đất hiện đại.
Sau khi hoàn thành công việc Trần Hải Lâm dùng kiếm cắt một khối thịt lớn từ con mãng xà đưa cho Thập Tam Thiên nói:
"Mau đem gói lại cẩn thận rồi nhanh ra khỏi đây nếu có man thú cấp cao tới thì không hay."
Nói xong đi một mạch làm Thập Tam Thiên chỉ có thế xé lớp áo đang mặc gói khối thịt lại rồi vội vàng chạy theo.
Trần Hải Lâm vừa đi vừa nói như để giải thích.
"Vấn đề quan trọng nhất trong huấn luyện tân binh là phải cho họ thấy máu phải đối mặt với sợ hãi, vượt qua nó, rèn luyện tính can đảm mới có thể thực chiến thành công."
Dừng lại một chút ông nói tiếp:
"Khi quan sát cậu từ lần đầu tiên cho tới bây giờ ta biết cậu là người cẩn thận hay lo xa mà thường người như vậy lòng can đảm sẽ thiếu đi nếu chỉ luyện tập như bình thường đối mặt với các man thú nhỏ yếu bên ngoài rừng thì cũng sẽ như gối thiêu hoa nhìn được xài không được mà thôi."
Giọng ông về cuối cùng tràn ngập sự khinh thường làm Thập Tam Thiên nghe mà đỏ mặt nhưng trong tâm lại âm thầm cảm kích cũng thấy may mắn vì mình đã chọn đúng người.
Đợi hai người ra bìa rừng bắt đầu tìm củi bắt lửa vì trời đã tối.
Dùng một cái cây vót nhọn Thập Tam Thiên đâm xuyên tảng thịt rắn gác lên bếp, không bao lâu mùi thịt đã bốc lên thơm ngon vô cùng làm cả hai người trong bụng như sôi lên cơn đói dâng lên cồn cào.
Sau khi thịt chín Trần Hải Lâm cố tình lấy một phần nhỏ hơn nhường lại tảng lớn cho Thập Tam Thiên rồi nói:
"Thịt con Hoa Ban xà này thịt man thú cấp luyện luyện gân cảnh đỉnh phong rất hợp cho võ giả sơ cấp tu luyện nhất là cậu mới luyện bì tiểu thành thì càng phải ăn nhiều có cơ hội để đột phá."
Thập Tam Thiên âm thầm cảm động bắt đầu ăn như hổ cuốn qua hồi lâu cả tảng thịt vào bụng cả người chợt nóng lên như thiêu như đốt thì chợt nghe tiếng quát lớn.
"Mau luyện quyền chuyển hóa tu vi."
Nghe vậy Thập Tam Thiên không nghĩ nhiều bắt đầu diễn luyện tứ tượng tạo hóa quyền từ "phong lôi bào hao", "ly viêm phần thiên", "thượng thiên nhược thủy" tới "thương man đại địa".
Nhờ nguồn năng lượng khổng lồ trong thịt Hoa Ban xà Thập Tam Thiên nhanh chóng đột phá đại thành rồi đến đỉnh phong luyện bì cảnh khí lực từ ba mươi cân lên một trăm cân lực lượng.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT