Sau khi ký xong khế ước Bạch Tự Tại sai người đem một tờ ngân phiếu một nghìn lượng bạc lên còn Thập Tam Thiên lấy bút chì mang theo ra tại chỗ viết xuống công thức làm xà phòng trên giấy mà Bạch Tự Tại đưa cho. Nhận được kết quả mình muốn cả Thập Tam Thiên và Bạch Tự Tại đều quay lại tán tụng khen ngợi nhau không tiếc lời cười cười nói nói không hề có dáng vẻ hùng hổ tranh nhau lợi ích như vừa rồi làm Trương Đại Hổ đứng kế bên mà nổi da gà nhìn mặt hai người chỉ còn thiếu hai cái đuôi hồ ly nữa thì..

Lúc này Bạch Tự Tại sai người đem ra một bản sách mỏng ra nhìn đã khá cũ kỹ đưa cho Thập Tam Thiên nói với giọng đầy quan tâm:

"Cậu trai trẻ ta và cậu mới gặp nhau nhưng ta thấy được cậu rất có đảm lược và mưu trí. Ta biết lúc này cậu chọn nhượng bộ cho ta là muốn làm gì, ở đây ta có một lễ vật nhỏ là một bản hoàng cấp võ kỹ mà ta sưu tầm xem như một chút tâm ý nếu sau này cậu nhất phi trùng thiên thì đừng quên lão Bạch này."

Thập Tam Thiên nhận võ kỹ bên trên bìa ghi ba chữ Chiến tâm quyết bắt mắt làm người như bị nhiếp hồn phách.

Võ kỹ cũng như bí tịch cũng phân thành thiên, địa, huyền, hoàng. Bí tịch tu luyện cảnh giới còn muốn phát huy tu vi trong chiến đấu phải có võ kỹ tuy chỉ là hoàng cấp võ kỹ nhưng đã cực kỳ quý giá nếu muốn sở hữu không có trăm lượng bạc trắng đừng mong đụng vào.

Thập Tam Thiên cúi đầu giọng nói tràn đầy biết ơn nói với Bạch Tự Tại:

"Ân tình của Bạch lão gia hôm nay Tam Thiên xin ghi khắc trong lòng như ngày sau có việc cần dùng dù dầu sôi lửa bỏng cũng không chối từ."

Lúc này Thập Tam Thiên đang muốn quay về phía Trương Đại Hổ Bạch Tự Tại đã nói:

"Đại Hổ đi với ta một chuyến còn cậu muốn đi hay ở thì tùy."

Lúc này Trương Đại Hổ chỉ còn cách đi theo Bạch Tự Tại mà Thập Tam Thiên cũng đang bận nghĩ cách ứng phó với lần chiêu binh sắp tới nên nhanh chóng cúi người chào rồi lui ra đi khỏi Bạch phủ.

Từ lúc xuyên qua cho tới bây giờ mới chỉ gần mười ngày lại nghe sắp có chiến tranh mà bản thân sắp tham gia vào nói không sợ hãi là nói dối nhưng khi biết chuyện phải xảy ra Thập Tam Thiên đã bình tĩnh lại và thấy được đây cũng là một cơ hội để có bí tịch tu luyện để có thể về trái đất tuy là nhỏ nhoi cũng phải nắm bắt.

Thập Tam Thiên biết rằng nếu tham gia cuộc chiến mà không có tu vi võ đạo chỉ có thể làm tạp binh là pháo hôi trên chiến trường bất cứ lúc nào cũng sẽ chết nên trong một tháng cậu phải có bí tịch mà có thể có dễ dàng nhất là tạo hóa quyết được khắc ở miếu Long Quân nơi toàn dân có thể theo học.

Chỉ có tu vi thôi còn chưa đủ với một học sinh ở thế giới hiện đại như cậu không có tí gì về kinh nghiệm về đánh giết thì lên chiến trường nơi mà vũ khí lạnh là vua thì hy vọng sống càng nhỏ.

Nghĩ tới đây khi không biết phải làm sao thì thấy Lưu quản gia đang đi ngang Thập Tam Thiên chợt nảy ra ý hay bèn ngăn lão lại cung kính hỏi:

"Chào Lưu quản gia chúng ta lại gặp nhau nếu có phiền xin cho tại hạ hỏi một chút."

Lưu quản gia thấy người hỏi mình là Thập Tam Thiên người mà lão gia dặn lão tiếp đón thì niềm nở đáp lời:

"Công tử có việc gì cứ việc hỏi lão bộc biết sẽ trả lời."

Thập Tam Thiên liền hỏi thẳng vấn đề:

"Lưu quản gia có biết có cách nào nâng cao khả năng thực chiến trong võ đạo không?"

Lưu quản gia nghe hỏi vậy thì hơi bất ngờ rồi trả lời:

"Ở phía nam Phượng Tiên trấn có một cánh rừng nhỏ nghe nói đi sâu vào trong có nhiều man thú các cao thủ võ đạo thường hay tụ tập để vào rừng săn bắn cùng luận bàn võ nghệ với nhau."

Thập Tam Thiên lại hỏi tiếp:

"Có cách nào cho một người không có kinh nghiệm thực chiến chỉ tu luyện một tháng có thể đối mặt chém giết với man thú thành thạo?"

Nghe hỏi như vậy Lưu lão gia hơi ngẩn ngơ một hồi lâu suy nghĩ rồi nói.

"Vậy công tử hãy đến dong binh công hội đặt nhiệm vụ với dong binh hướng dẫn chỉ đạo cách thực chiến tùy thực lực từng người mà có mức giá khác nhau."

Nghe vậy Thập Tam Thiên hơi ngẩn ra nhưng rồi nghĩ ở đây đã tu luyện võ đạo được thì cũng có tổ chức như dong binh công hội thôi.

Hỏi thêm địa chỉ của dong binh công hội xong Thập Tam Thiên vội chạy về nhà bây giờ đối với cậu thời gian là sinh mệnh.

Về nhà vội chào hỏi cha mẹ và Niệm Nhi cậu vội vàng tìm một mảnh vải trắng lớn rồi đem theo bút chì rồi theo chỉ đường của Lưu quản gia tìm tới miếu Long Quân.

Tới miếu Long Quân cậu đi theo dòng người tấp nập gặp bức tượng cao lớn của cha Long Quân và mẹ Âu Cơ đang đứng trên phiến đá có khắc chi chít chữ chính là tạo hóa quyết Thập Tam Thiên âm thầm xúc động lại gần lạy ba lạy trong lòng thầm khấn:

"Cha Long Quân, mẹ Âu Cơ đứa con đất Việt trôi dạt tha hương đến đây nhờ số trời phù hộ mà nay gặp được hai vị trên đất dị giới là may mắn của Thập Tam Thiên này nay con cháu chuẩn bị ứng kiếp nạn mong hai vị phù hộ."

Khấn xong Thập Tam hành lễ thêm ba lần rồi bắt đầu sao chép tạo hóa quyết.

Trong lúc không ai để ý trong mắt hai bức tượng như lóe lên một tia sáng rồi không thấy gì nữa.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play