Sáng hôm sau, Kiều Xuyên Bách đợi Khúc Dung cùng đến trường, nhưng chờ mãi vẫn không thấy cậu đâu. Anh tưởng Khúc Dung ngủ quên nên nhắn tin cho cậu, kết quả phát hiện tin nhắn của mình gửi đi chỉ là một dấu chấm than.
Anh bị chặn rồi sao??!! Kiều Xuyên Bách dụi dụi mắt, không thể tin nổi. Cửa nhà Khúc Dung cũng mở ra, là mẹ Khúc ăn mặc chỉnh tề. Mẹ Khúc nhìn thấy Kiều Xuyên Bách ở cửa cũng khá ngạc nhiên, "Sao cháu lại ở đây? Dung Dung đã đi rồi, nó không nói với cháu à?"
Kiều Xuyên Bách cất điện thoại, thất vọng lắc đầu, "Không ạ."
Mẹ Khúc ồ lên một tiếng, Kiều Xuyên Bách bấm nút thang máy, hai người cùng đi xuống.
Mẹ Khúc nói: "Dung Dung thật quá đáng, để khi nào về dì sẽ mắng nó một trận."
"Đừng ạ, dì mắng cậu ấy cháu sẽ thấy khó chịu."
Mẹ Khúc cảm thấy câu này có chút kỳ lạ, nhưng lại nghĩ Kiều Xuyên Bách là một đứa trẻ ngốc nghếch trọng tình nghĩa, nói ra lời gì cũng là bình thường.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play