Không lâu sau, Khúc Dung nhận được điện thoại từ anh trai của Kiều Xuyên Bách. Cậu không muốn làm phiền Kiều Xuyên Bách nên đã đi ra ngoài thư phòng để nghe máy.
"Anh?"
Kiều Xuyên Tùng đáp lại, "Anh nghe Tống Trị nói rồi, tình hình của Tiểu Bách hiện tại thế nào?"
Khúc Dung tựa vào tường, nói: "Về mặt sức khỏe thì không có vấn đề gì. Tính cách thì có vẻ đã trưởng thành hơn nhiều. Còn có chút dịu dàng nữa? Anh, tầm lúc nào anh ấy trở nên điềm đạm như vậy?"
Đầu dây bên kia im lặng vài giây, sau đó giọng nói mới truyền đến tai Khúc Dung, "Nó không phải là trưởng thành hay dịu dàng đâu, nó đang kìm chế đấy."
Đầu óc Khúc Dung trống rỗng trong giây lát, "Ý anh là sao?"
Kiều Xuyên Tùng giải thích: "Học kỳ hai lớp 12, nó càng ngày càng ít nói, đến gần kỳ thi đại học thì gần như không nói gì nữa. Cũng vào lúc đó, anh thấy không ổn nên đã đưa nó đến bệnh viện, chẩn đoán là do lo âu mức độ trung bình. Mãi đến khi lên đại học, nó mới dần dần trở lại bình thường. Thật ra anh cũng suýt quên mất khoảng thời gian lớp 12 của nó. Nhưng bây giờ khi nhớ lại, với tư cách là anh trai của nó, anh không khỏi đau lòng. Lúc đó nó quá mệt mỏi, cũng quá kìm nén. Cộng thêm việc năm nó học cấp ba, anh lại bận rộn với công việc nên đã bỏ bê nó khá nhiều, sau này khi nó trở nên như vậy, anh cũng rất tự trách."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT