Khúc Dung không quan tâm đến Kiều Xuyên Bách nữa, cậu nóng lòng nếm thử chút rượu. Trước khi mất trí nhớ, Kiều Xuyên Bách quản cậu rất nghiêm khắc, không cho cậu đụng đến một giọt rượu nào.
Chủ yếu là vì có lần liên hoan với bạn cùng phòng hồi đại học, Khúc Dung uống một ngụm rượu, theo lời Kiều Xuyên Bách nói, cậu còn phát điên lên nữa. Nhưng chuyện phát điên này, chỉ có một mình Kiều Xuyên Bách biết, hai người bạn cùng phòng kia của cậu đều không hay biết. Cũng từ đó về sau, Kiều Xuyên Bách cấm cậu uống rượu.
Nhưng Khúc Dung vẫn cảm thấy, cậu không thể nào phát điên vì rượu được.
Thôi thì không uống thì không uống, cậu cũng không thích thứ đồ đó đâu. Nhưng cậu không ngờ đến, Kiều Xuyên Bách quản cậu từ hồi đại học cho đến khi cậu đi làm, kể cả khi cậu đi liên hoan với đồng nghiệp, anh vẫn có thể nhờ đồng nghiệp để mắt đến cậu, không cho cậu uống rượu.
Tất nhiên, các thầy cô quen biết cậu ở trường đều biết cậu không được uống rượu. Cậu cũng từng nói chuyện này với Kiều Xuyên Bách, nhưng Kiều Xuyên Bách trước khi mất trí nhớ rất giỏi lời ăn tiếng ngọt, cậu không để ý nên đã sập bẫy của Kiều Xuyên Bách, đồng ý sẽ không tò mò về rượu nữa.
Nhưng bây giờ thì sao, ai bảo Kiều Xuyên Bách mất trí nhớ làm chi.
Vì vậy, khi Kiều Xuyên Bách vừa quay người lại, anh đã nhìn thấy Khúc Dung đang nhấp từng ngụm rượu nhỏ. Khúc Dung không hề chột dạ chút nào, còn đưa chai rượu đó cho Kiều Xuyên Bách, "Uống một ngụm không?"- Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel.com chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng tყt.
Kiều Xuyên Bách ngẩn người nhận lấy, nhìn chằm chằm vào khuôn mặt hơi ửng hồng của Khúc Dung, cau mày, như vô thức thốt ra, "Cậu không được uống rượu!"
Trong mắt Khúc Dung tràn đầy ý cười, "Em trai Bách bé nhỏ à, bây giờ anh mới 16 tuổi, không hiểu đâu. Sao lại bảo tôi không được uống rượu?"
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT