Kiều Xuyên Bách không đi kiểm tra ở phòng khám tư, mà trực tiếp quay về biệt thự cũ. Biệt thự vẫn giữ nguyên như lúc ban đầu, thực ra Kiều Xuyên Bách cũng không quá quen thuộc với nó. Bố mẹ anh, từ lúc anh còn rất nhỏ đã thường xuyên bận rộn với công việc, bay ra nước ngoài, rất ít khi về nhà. Anh sống cùng anh trai trong khu chung cư. Chỉ có đôi lúc Tết đến, bố mẹ anh mới về, khi ấy anh mới cùng với anh trai quay lại biệt thự cũ.
Kiều Xuyên Bách theo tài xế vào nhà, tài xế cung kính nói với người phụ nữ đang ngồi trên ghế sofa: “Thiếu gia về rồi ạ.”
Người phụ nữ quay đầu lại mỉm cười vẫy tay với Kiều Xuyên Bách: “Xuyên Bách, lại đây mẹ xem nào.”
Là mẹ anh.
Mẹ Kiều không khác nhiều so với ký ức của anh, thời gian dường như không để lại dấu vết gì trên khuôn mặt bà, cả người vẫn rất trẻ trung. Đứng cạnh Kiều Xuyên Bách, không ai nghĩ bà là mẹ anh, giống như chị gái vậy.
Kiều Xuyên Bách đi tới, ngồi bên cạnh Mẹ Kiều và tự động nói: “Con không sao, mẹ ạ.”
Mẹ Kiều nói: “Không sao thì tốt. Bác gái đang nấu cơm, lát nữa ăn cơm với mẹ nhé. Nghe Tiểu Lưu nói con bị trượt vỏ chuối té đập đầu bị mất trí nhớ à?”
Kiều Xuyên Bách: “......”
Sao cứ đi đâu cũng có người nhắc nhở chuyện này vậy??
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT