Tối nay, Kiều Xuyên Bách từ chối đi câu cá cùng với Từ Phu, lý do là Khúc Dung không yên tâm.
Bên kia, Từ Phu nhìn thấy lý do này liền không hỏi thêm nữa, thay vào đó là gửi tin nhắn: [Mất trí nhớ mà cũng không quên để tao ăn cơm chó. Biết là mày có người quan tâm, tao không có. Thứ bảy đi cùng nhé.]
Kiều Xuyên Bách nhìn tin nhắn Từ Phu gửi đến.
Để Từ Phu ăn thức ăn cho chó. Nói thật, anh thực sự không có, vì “Khúc Dung không yên tâm” là anh bịa ra. Anh ban đầu định nói là “Khúc Dung không cho”, nhưng hai chữ “không cho” lại khiến Khúc Dung có vẻ quá đáng, anh với Khúc Dung là châu chấu trên cùng sợi dây thừng, anh có nghĩa vụ bảo vệ tốt hình tượng bên ngoài của Khúc Dung. Vì thế đổi thành “không yên tâm”, kết quả lại biến thành ăn cơm chó.
Từ Phu, thật là không có kiến thức.
Thư ký Vương chuẩn bị tan làm, thấy Kiều Xuyên Bách vẫn ở trong văn phòng, lại hào hứng đến nói với Kiều Xuyên Bách: “Tổng giám đốc, tối nay chín giờ bản thảo bôi đen sẽ được đăng lên! Chúng ta cuối cùng cũng có thể đè [Người yêu ngọt ngào] xuống đất mà chà đạp!”
Tổng giám đốc Kiều Xuyên Bách vẫn khá trầm tĩnh, “Bản thông cáo không có đề cập đến trò chơi của công ty chúng ta phải không?”
Thư ký Vương nói: “Không có! Chúng ta với bọn họ không giống nhau, chúng ta chỉ là thuần túy bôi đen bọn họ!”
Trong lòng Kiều Xuyên Bách rất là khen ngợi thư ký Vương, không lạ gì khi cậu ta có thể làm thư ký của anh. Nhưng bề ngoài vẫn rất điềm tĩnh, anh ừ một tiếng, “Về nhà chú ý an toàn.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT