Khi Tạ Minh Châu rời khỏi kinh thành, cũng chính là ngày thành thân của Cố Kinh và ta.

Trước cửa phủ công chúa chật kín khách khứa, xe ngựa vô số.

Sức khỏe của phụ hoàng ta ngày càng suy yếu, không thể đến dự lễ chỉ có thể để thái giám trong cung đến dâng quà.

Cố Kinh mặc một bộ đồ cưới màu đỏ tươi, có hoa lan và ngọc bích, rất thanh nhã.

Đôi mắt hắn trong veo như tuyết, mang theo nụ cười, dưới ánh nến đỏ giống lại trông như nước dưới suối.

Khoảnh khắc ấy khiến ta sững người.

Cách đây nhiều năm ở học đường, có một phu tử tóc hoa râm đang đọc thơ.

Ta lặng lẽ ghim bông hoa đào vào thái dương Cố Kinh đang say ngủ.

Gió xuân tháng ba mang theo hơi nước mát lạnh, thổi qua những trang sách mộc mạc.

Mưa đập vào khung cửa sổ, sấm sét vang lên từ bầu trời phía xa.

Khi nhớ tới tiếng sấm đầu tiên, Cố Kinh mở mắt.

Đọc truyện tại Facebook Celine Syne.

Hắn nhìn qua.

Thời khắc này, thật sự không thể khiến người khác rời mắt khỏi hắn.

[Hết toàn văn]

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play