(Đồng Nhân Inuyasha) Xuyên Thành Kagome

Chương 2


6 tháng

trướctiếp

AnilaBloomix

 

Tôi dọc theo cầu thang đi tới, chân vừa bước ra bình đài chỉ nghe tiếng ông nội truyền đến,

"Đây là Jinja chúng ta đời đời truyền lại bí pháp kỳ quá phúc Ngọc tứ hồn, có thể phù hộ cho các cháu học hành tiến bộ, luyến ái thuận lợi"

Tôi quay đầu lại, chỉ thấy ở hội lều cỏ từ trước, ông nội cầm theo ngọc trụy khóa quyển chính đang hướng về hai cái phụ kiện trường học Quốc Trung Sinh chào hàng. Hai tiểu nữ sinh đó liếc mắt nhìn nhau, không hẹn mà cùng hướng về ông nội khoát tay một cái, xoay người khiên tay chạy trốn.

Túi áo bịt lại, cái bóng Ngôi sao may mắn tỏa ra nhiệt khí, tôi cấp tốc chạy hướng về phía phật đường. Chỉ là ông nội vừa đưa ra chìa khóa quyển tôi lại có cảm giác đã từng quen biết. Lắc lắc đầu, tôi bị ý nghĩ của mình chọc cười. Đám này qua khi chìa khóa quyển hẳn là vừa đưa tới mới đúng. Đi tới phật đường, tôi đẩy cửa ra, một luồng đàn hương tùy theo truyền đến. Nơi này gỗ đều là đàn mộc, do tổ tiên bày xuống đặc thù kết giới, chỉ muốn thông qua bốn chín lần tụng kinh, Vong Linh có thể từ nơi này trực tiếp vãng sinh đi khác một thế giới. Tôi móc ra Ngôi sao may mắn đặt ở bàn trà bên trên, mở ra bên cạnh tồn phóng kinh phật

"Kagome, đã về rồi! Ngày hôm nay lại có vong linh?" Ông nội ôm cái thùng chứa đầy giấy, con mắt quay về tôi chớp chớp

"Ông nội, có chuyện gì nói thẳng đi!" Tôi bĩu môi, tiếp nhận thùng giấy trong tay ông thả ra góc phòng

Chỉ nghe ông thần bí hề hề nói:

"Kagome, có bạn trai từ lúc nào vậy hả? Lại còn gạt người trong nhà sao? Khà khà, tiểu tử kia muốn cùng đi Kyoto với cháu sao?"

Tôi bỗng nhiên xoay người, trừng mắt ông. Hai tay ông thả ở phía sau, trợn tròn cặp mắt, mím môi thật chặt, xem giông tức giận, nhưng hơi rung động vai. Tôi nheo mắt lại, nhìn chằm chằm ông. Ông nhún vai, vẫy vẫy tay, đưa cho tôi một khối hội mã.

Tôi tiếp nhận hội mã, mặt trên vẽ ra một nữ sinh mắt to, bên cạnh nữ sinh viết "Hi vọng cùng Kagome ở Kyoto phát triển thuận lợi". Ký tên là Hojo Nhất Chân. Ngẩng đầu lên, ông nội nhìn tôi, con mắt híp thành một cái khe, khóe miệng vẽ ra độ cong, vai theo tiếng cười run rẩy. Tôi không quan tâm nhét hội mã vào tay ông, xoay người chạy.

"Kagome, Inoue không có nói cháu không thể yêu đương!" Tiếng ông nội ở phía sau lưng tôi vang lên, tôi mắt điếc tai ngơ chạy trở về phòng, tôi ngồi trên giường, mặt chôn vào trong đầu gối, lại vang lên cái kia không biết chừng mực của sư phụ

Năm tôi năm tuổi, bạn thân của ông ngoại đại sư Inoue tới chơi, tôi nhớ rõ ông ấy xem tôi mà mắt sáng rực lên. Tôi thì lại sợ sệt trốn trong lồng ngực của mẹ, mơ hồ cảm thấy bất an.

"Higurashi, cháu gái này linh lực không tồi. Không bằng tôi thu con bé làm đồ đệ." Đại sư Inoue dùng lực vỗ vai ông ngoại, ánh mắt khóa chặt ở trên người tôi, tôi sợ sệt đem đầu chôn ở ngực mẹ.

"Ha ha, đương nhiên được, đương nhiên được. Người nào không biết ông là lý Cao Dã đệ nhất pháp lực tăng nhân." Ông ngoại cười lớn, tôi ngẩng đầu lên, chỉ thấy ông ngoại lông mày đẩu nhất đẩu, miệng cười hướng về một bên.

"Mẹ, ông nội làm sao vậy?" Tôi quay đầu hỏi mẹ

Nhưng mẹ chỉ nở nụ cười, "Không có chuyện gì đâu, Kagome"

Tôi thuận theo gật gật đầu

Tu hành so với tôi tưởng tượng đến đó là chơi. Đại sư Inoue muốn tôi tập trung linh lực, khiến mười đồng tiền xu hiện lên. Những điều này đối với tôi thật sự quá dễ dàng, tôi dương dương tự đắc tiếp vững vàng tệ đặt ở trong lòng bàn tay, sau đó nhắm mắt lại, chỉ cần một giây, tiền xu đã phiêu phù ở trên bàn tay của tôi. Từ ngày đó trở đi, mỗi khi đến kỳ nghỉ, đại sư Inoue sẽ xuất hiện. Ông dạy tôi trên giấy đồ họa thú vị, hoặc là niệm một ít câu khó đọc, ông ấy nói những thứ kia là câu thần chú. Mãi đến tận có một ngày tôi mới biết những cái kia căn bản không phải vui chơi.

"Kagome, ông mang cháu ra ngoài chơi có được hay không?" Đại sư Inoue mặc áo choàng hòa thượng cầm trong tay pháp trượng, mang trên mặt nụ cười

Tôi chớp mắt, lắc đầu từ chối, "Không được, mẹ bảo cháu ở nhà chăm sóc Sota."

Đại sư Inoue ngồi xổm xuống, sờ sờ đầu tôi, chậm rãi nói rằng:

"Nhưng mà Kagome, ông đã dạy cháu năm năm, là sư phụ của cháu. Cháu nên nghe ông nói"

Lúc ông nói chuyện trong tay chăm chú lôi pháp trượng, con mắt chăm chú nhìn tôi, không biết tại sao tôi lại gật đầu

Đại sư Inoue ngồi trên taxi mang theo tôi đi tới y đậu cạnh biển. Tôi vui mừng nhìn đại sư, vừa bước chân muốn đến bãi cát chạy lại bị đại sư bắt được đằng sau. Ông đưa tôi đi tới một đống mang theo hoa viên đẹp đẽ trước nhà dừng lại

"Kagome, cháu phát hiện có điều gì đó không thích hợp sao?" Đại sư Inoue trầm mặt, cau mày nhìn về phía phòng Tử Thượng phương

Tôi theo ánh mắt của ông nhìn lại chỉ thấy một đoàn hắc ám bao phủ ở bên trên nhà. Tôi chỉ vào chỗ sân thượng hồi đáp: "Chỗ đó có hăc vân"

Đại sư gật gật đầu, ấn chuông cửa. Rất nhanh, một người mặc bộ đồ xám nhạt, đeo tạp dề của nữ mở cửa cho chúng tôi, mang theo chúng tôi đi qua cục đá bày ở đường mòn hướng về gian nhà đi đến. Tôi chú ý tới cô ấy cái trán biến thành màu đen lờ mờ, mở miệng vừa muốn nói chuyện thì đại sư Inoue đã lôi kéo tôi ra sau lưng. Tôi quay đầu lại, chỉ thấy đại sư đặt ngón trỏ ở bên môi bảo tôi im lặng. Tôi nghi hoặc quay đầu, cùng đại sư đi cùng người phụ nữ kia.

Đi vào nhà, tôi phát hiện người ở đây rất kỳ lạ, rõ ràng là đại bạch thiên, nhưng đóng chặt cửa sổ, còn kéo rèm đóng kín mít. Đại sư ngắm nhìn bốn phía, khóe miệng độ cong dần dần hướng lên, xem ra ung dung không ít.

"Kagome, cháu đợi ở đây" Đại sư dặn. Tôi gật đầu, tuy rằng cảm thấy bất an nhưng vẫn như cũ đứng đợi

Trong phòng rộng rãi, chỉ còn dư lại một mình tôi. Gió lạnh không biết từ nơi nào kéo tới, hay chỉ là hơi lạnh mà thôi. Tôi giương mắt quan sát bốn phía, căn phòng này rất lớn, hầu như có Jinja từ đườn to nhỏ, nhưng bên trong không có gia cụ. Chỉ là bày sô pha và một bàn trà

Bỗng nhiên tôi cảm giác một đoàn khí thể kỳ quái ở sau lưng tôi hình thành, lại hướng về phía tôi đập tới, tôi nghiêng người quay sang, lại nhìn thấy người phụ nữ vừa gặp xuất hiện ở trước mắt tôi, hai chân của cô ta cách xa mặt đất lại nổi bồng bềnh giữa không trung. Tôi còn không kịp sợ sệt, tay tự nhiên bày ra Đại sư dạy tôi bùa trừ tà ngữ

"Lâm, Binh, đấu, giả, đều, trận, liệt, ở, trước!"

Một đoàn tia sáng từ hai tay tôi trong lúc đó bay ra, thẳng tắp bay về người phụ nữ kia, chờ tôi phục hồi tinh thần, người phụ nữ kia đã đứng trên mặt đất. Tôi đứng tại chỗ, không dám đi lên trước

"Đùng, đùng, đùng" tiếng vỗ tay ở sau lưng tôi vang lên. Tôi quay đầu, căn phòng nhóm không biết mở ra từ lúc nào. Đại sư Inoue và một người đàn ông xa lạ xuất hiện. Người đàn ông kia dùng lực đập tay, trong mắt đều là tán thưởng. Tôi nghi hoặc nhìn hắn, cảm giác giống như đã từng quen biết

"Được rồi, sự tình đã được giải quyết." Đại sư tay trái cầm pháp trượng, tay phải giơ chưởng để trước ngực, quay về phía nam nhân cúi người. Nam nhân giật giật khóe miệng, từ trong túi áo lấy ra một tờ giấy đưa cho đại sư. Đại sư cười híp mắt tiếp nhận, mang theo tôi đi ra ngoài.

Đi ra cửa lớn, tôi quay đầu, đoàn hắc ám vừa rồi đã không gặp. Tôi đứng vững chân bước, hướng về phía đại sư nói

"Sư phụ, ngài không giải thích chuyện này sao?"

Đại sư cười ha ha, chỉ là nói đạo, "Kagome, cháu thật lợi hại!"


 


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp