An Tĩnh đang cầm bút chợt khựng lại, nghe thấy tiếng động bèn ngẩng đầu nhìn ra cửa.
Trần Thuật nghiêng người dựa vào mép cửa, không biết đã đứng đó bao lâu, ánh nắng trong suốt hắt lên người cậu, toàn thân cậu như được dát một lớp ánh sáng màu vàng.
Khuôn mặt của cậu không chút cảm xúc, trên tay xách một túi đồ.
Một lúc sau cậu ngước mắt, ánh mắt lướt qua An Tĩnh, nhưng miệng thì lại trả lời Tống Tư, giọng rất thờ ơ: "Không làm gì."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT