Hai người nhìn nhau.
An Tĩnh cảm thấy các dây thần kinh trong đầu mình đều đang run rẩy, cô thở ra khói trắng, nhoẻn môi, khuôn mặt trắng trẻo, chậm rãi nói: "Được thôi."
Trần Thuật nhếch miệng mỉm cười, cậu đưa tay ra, nắm lấy bàn tay đnag đặt trên lan can của An Tĩnh, tất cả mọi người đều đang mải ngắm phái hoa, không ai để ý đến bọn họ.
An Tĩnh khẽ cử động, cũng nắm chặt tay cậu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT