Trận tuyết này kéo dài đến tận tiết xuân mới ngừng. Nhìn ánh sáng vàng rực bên ngoài, Tô Nguyên lại nhớ tới lời Lục Sách, Phó đại phu nói có sáu bảy phần nắm chắc về bệnh của Kỳ Huy, tâm tình không khỏi tốt lên rất nhiều, ăn thêm được nửa lồng bánh bao hấp, đang muốn ra ngoài tản bộ tiêu thực thì nghe Thải Cần bẩm báo nói là Tô Cẩm tới.
 
Nàng đứng đợi ở cửa, cười nói: "Đến rất đúng lúc, chúng ta cùng đi thưởng mai."

 
Tô Cẩm mặc áo bông rất dày, ngoài cùng là một chiếc áo lông chồn, ống tay áo và cổ áo đều được làm từ lông chồn trắng muốt: "Tuyết rơi cứ mãi nên Lưu tiên sinh cũng không tới, ta ở nhà chán quá nên tìm muội đi ngắm hoa, may mà muội cũng rảnh. Lúc ta tới tổ mẫu và mẫu thân, mọi người đều dặn ta hỏi thăm muội. Đúng rồi, cả Thận nhi và Tú nhi đều đã biết gọi mẹ, mẫu thân mừng đến rơi nước mắt, muốn bế sang cho muội xem."
 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play