Ngày hôm sau, sắc mặt Tô Nguyên có thể nói là tiều tụy, dù có dùng phấn che đi nhưng vẫn lộ quầng mắt. Tô Cẩm thấy vậy bèn nghĩ, quả thật Tam muội rất ghét Hàn Như Ngộ, vì hắn ta mà lo lắng đến thế, vậy mà trước kia mình còn hoài nghi muội ấy, ngẫm lại không khỏi thấy buồn cười.
"Chuyện bé như hạt vừng để ý làm gì." Tô Cẩm an ủi: "Nghe nói cha đã tới nha môn rồi, chỉ cần bắt vào ngục mấy tên thì nhất định sẽ không còn ai dám nói bậy."
"Ta biết, chỉ là hơi phiền lòng, mấy hôm nữa sẽ hết thôi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT