Sau khi người nhân viên vào trong thì lúc này anh mới lên tiếng.
" Xem ra em vẫn còn nhớ anh không ăn được cay nhỉ? " Lê Diệp Hoa chợt khựng lại vài giây rồi gượng cười.
" À thật ra một người bạn của tôi cũng không ăn được cay nên tôi mới nhớ thôi anh đừng nghĩ nhiều. " Nguyễn Thành Trung Tuấn cúi đầu ánh mắt buồn đi vài phần. Một lúc sau đồ ăn được dọn lên.
Nguyễn Thành Trung Tuấn nhìn chăm chú vào Lê Diệp Hoa. Cô có chút không tự nhiên mà lên tiếng.
" Mặt tôi dính gì sao mà anh nhìn ghê thế? " Nguyễn Thành Trung Tuấn gật đầu rồi sờ nhẹ lên mặt cô.
" Dính sự xinh đẹp đó! " cô nhíu mày cười nhẹ. Cái chiêu tán gái này xưa lắc xưa lơ rồi ông cố ơi. Nghe mà nổi hết da gà lên rồi nè. Thấy đồ ăn đã dọn lên đầy đủ cô bắt đầu chuyển hướng sang đồ ăn.
Nói thật thì đồ ăn trong nhà hàng thì không có gì phải chê rồi. Một phần là do giá đắt không ai dám chê một phần là do món ăn thật sự ngon không có gì để chê. Thấy Lê Diệp Hoa ăn ngon miệng Nguyễn Thành Trung Tuấn chỉ cười nhẹ.
Thấy anh không ăn gì cô liền lên tiếng.
" Nguyễn Thành Trung Tuấn anh không ăn gì đi! Hẹn tôi ra đây ăn mà chỉ nhìn tôi ăn thôi sao? " Nguyễn Thành Trung Tuấn chỉ cười nhẹ rồi nhìn chằm chằm vào ánh mắt cô. Đôi mắt đen huyền sâu thẳm của Nguyễn Thành Trung Tuấn dường như làm cho Lê Diệp Hoa có chút không rời mắt được.
" Chỉ cần nhìn em ăn thôi anh cũng đã thấy no rồi. " nói xong liền quay qua tiện tay cầm thêm ly rượu tính đưa lên miệng uống thì đột nhiên bị Lê Diệp Hoa cản lại. Giọng cô lo lắng mà lên tiếng trách mắng.
" Này Nguyễn Thành Trung Tuấn anh có phải bị ngốc rồi không hả? Chưa ăn gì mà uống rượu vào anh muốn bị cào ruột ch*t sao? " khuôn mặt Lê Diệp Hoa đanh đá nhìn anh. Giọng điệu chanh chua quát tháo Nguyễn Thành Trung Tuấn. Hình ảnh này khiến ai nấy nhìn vào đều cảm thấy như một cặp vợ chồng mới cưới.
Nguyễn Thành Trung Tuấn đành nghe theo lời cô buông ly rượu xuống mà cầm đũa lên ăn. Những món ăn trên bàn bày vẻ rất chi là ngon mắt. Ăn xong nhìn đồng hồ cũng đã 8 giờ tối. Nguyễn Thành Trung Tuấn đứng dậy ra tính tiền thì liền bị Lê Diệp Hoa giữ lại.
Mặt Lê Diệp Hoa hây hây đỏ giọng lèm bèm lên tiếng.
" Để đó tôi trả cho dù sao thì tôi cũng không thiếu tiền. " nói xong Lê Diệp Hoa loạng choạng đứng lên bước ra quầy. Nguyễn Thành Trung Tuấn vẫn nhìn theo bóng dáng cô đi, đôi mắt anh khẽ cong lên cười nhẹ.
Lê Diệp Hoa lấy thẻ từ trong túi ra rồi đưa cho nhân viên. Thấy cô đã say mèm thế kia người nhân viên sợ cô không trả được liền nhìn về phía anh. Lúc này Nguyễn Thành Trung Tuấn mới thấy được con mắt khinh thường từ chỗ nhân viên nhìn anh.
Nguyễn Thành Trung Tuấn nhẹ nhàng bước tới ôm cô vào lòng rồi đưa tay lấy lại thẻ của cô mà cất đi. Sau đó với tay vào túi áo lấy một chiếc thẻ đen ra. Người nhân viên nhìn anh mà há hốc mồm cứ nghĩ anh chỉ là kẻ ăn bám hóa ra lại là người có tiền có sắc.
Người nhân viên chỉ cúi đầu quẹt thẻ vào máy rồi đưa anh bấm mật khẩu. Sau khi Nguyễn Thành Trung Tuấn trả tiền xong anh liền bế Lê Diệp Hoa theo kiểu công chúa mà bước ra ngoài. Nhìn thấy cảnh này cả đám người ngồi trong nhà hàng ai nấy cũng đều hình dung ra biết bao nhiêu hình ảnh ngôn tình.
Vừa đặt Lê Diệp Hoa vào xe Nguyễn Thành Trung Tuấn liền nhìn cô rồi sờ nhẹ vào khuôn mặt xinh đẹp của cô. Khuôn mặt này của Lê Diệp Hoa không biết bao nhiêu lần đã làm cho Nguyễn Thành Trung Tuấn nhớ nhung. Đưa tay ra rồi lấy dây an toàn thắt vào, bỗng Lê Diệp Hoa xoay người khiến môi cô dừng ngay ở má của anh.
Khuôn mặt Nguyễn Thành Trung Tuấn đỏ ửng mà quay sang nhìn cô. Nhìn vào khuôn mặt vừa đỏ vừa ngủ say sưa của Lê Diệp Hoa khiến cho anh thật sự muốn khóc. Nguyễn Thành Trung Tuấn nhéo lấy chiếc mũi nhỏ của Lê Diệp Hoa.
" Lê Diệp Hoa có phải em đang thử thách sự kiên nhẫn của anh không hả? anh đang rất kiềm chế rồi đó nếu em còn làm những hành động đó nữa anh không chắc là sẽ làm gì đâu! "
Nói như thế nhưng Lê Diệp Hoa vốn chả có động tĩnh gì. Nguyễn Thành Trung Tuấn tự cười nhạo bản thân mình, quên mất rằng Lê Diệp Hoa đang say làm sao có thể nghe anh nói?
Nguyễn Thành Trung Tuấn nhanh chóng khởi động xe sau đó chở Lê Diệp Hoa về nhà mình. Nguyễn Thành Trung Tuấn vốn dĩ chẳng biết nhà của Lê Diệp Hoa ở đâu nên cũng chỉ còn mỗi cách này.
Vừa dừng xe lại ngay trước ngôi nhà lớn. Nguyễn Thành Trung Tuấn nhanh chóng cởi dây an toàn rồi bế Lê Diệp Hoa vào trong nhà. Vừa bước vào đã chạm mặt ngay một người quản gia. Quản gia già nhìn Nguyễn Thành Trung Tuấn một cách cung kính rồi lại nhìn sang Lê Diệp Hoa đang ngủ say.
Mắt ông khẽ mở to, ông khá ngạc nhiên khi lần đầu tiên chứng kiến thiếu gia bế một người con gái về nhà. Trước đây Nguyễn Thành Trung Tuấn trong mắt ông là một người đàn ông cấm dục ít gần nữ sắc không ngờ cũng có ngày anh mang phụ nữ về nhà.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT