Triệu Kha Nguyệt dần dần mở mắt ra, cô định ngồi dậy thì vết thương trên bụng bắt đầu đau nhói
Cảm thấy bàn tay mình nặng trĩu, Kha Nguyệt quay sang thì thấy Thịnh Nam đang ở bên cạnh cô, mặc dù anh đang ngủ nhưng tay vẫn nắm chặt bàn tay của cô.
Tống Thịnh Nam lúc này mở mắt ra, anh thấy Kha Nguyệt đã tỉnh lại anh lập tức đứng dậy
" Kha Nguyệt, em…em tỉnh rồi, em có đau lắm không? "
Triệu Kha Nguyệt nhìn cử chỉ sợ hãi của Thịnh Nam, cô bất chợt chú ý đến khoé mắt đỏ hoe của anh
" Anh khóc sao? "
Triệu Kha Nguyệt theo thói quen đưa tay lên chạm vào má Tống Thịnh Nam
Tống Thịnh Nam đưa tay ôm lấy bàn tay cô đang vuốt ve má mình, giọng anh run run
" Bây giờ chuyện đó quan trọng lắm sao? "
" Kha Nguyệt, em có biết em bất tỉnh 2 ngày rồi không…"
" Anh…anh đã rất sợ…"
Triệu Kha Nguyệt mở mắt to ngạc nhiên:
" 2 ngày sao? "
Tống Thịnh Nam:
" Ừm, cảnh sát tìm được cao dao ở bên cạnh xem, có dấu vân tay của Chu Di Di "
" Kha Nguyệt, là do anh vô dụng, không bảo vệ được em "
" Xin lỗi em…"
Triệu Kha Nguyệt cau mày:
" Thịnh Nam, anh còn nói vậy thì em sẽ giận thật đấy "
Tống Thịnh Nam cười nhẹ:
" Ừm…anh không nói nữa, em đừng giận "
" Đừng bỏ anh một mình nữa…"
Triệu Kha Nguyệt mím môi, định ngồi lên nhưng không được vì vết thương khiến cô cảm thấy đau nhói
Tống Thịnh Nam vội đi đến điều chỉnh giường cao hơn một chút sau đó quay lại nhẹ nhàng giúp Kha Nguyệt dựa cao hơn
Tống Thịnh Nam:
" Cảnh sát đang ra lệnh truy nã Chu Di Di, sẽ sớm bắt được cô ta thôi "
Triệu Kha Nguyệt gật đầu
Tống Thịnh Nam rũ mắt, ngón tay vuốt ve bàn tay Kha Nguyệt
Triệu Kha Nguyệt:
" 2 ngày qua anh đã ăn gì chưa? "
Tống Thịnh Nam:
" Vẫn chưa "
Triệu Kha Nguyệt cau mày:
" Anh cũng phải chú ý đến sức khoẻ của mình chứ "
Tống Thịnh Nam đang rất giận nhưng vẫn điều chỉnh giọng bình tĩnh nói chuyện với cô:
" Người con gái anh yêu bị người khác đâm bất tỉnh nằm trên giường vẫn chưa thấy tỉnh lại, em nghĩ lúc đó anh có tâm trạng ăn uống được sao? "
" Em nghĩ anh là loại gì chứ? "
" Triệu Kha Nguyệt, em có biết anh rất lo lắng cho em không? "
Châu Nhiên vẫy tay với Tống Thịnh Nam và Vũ Tuyết Hoa
Sau đó anh lên máy bay
Vũ Tuyết Hoa:
" Mong anh Châu Nhiên sẽ luôn gặp may mắn "
Tống Thịnh Nam gật đầu
" Ừm, nhiều năm qua cậu ấy đã vất vả lắm rồi "
*****
Vài ngày trôi qua
Ở bệnh viện, Tống Thịnh Nam đang gọt trái cây cho Kha Nguyệt ăn
" Dạo này không thấy Mỹ Mỹ đến thăm em nhỉ " Tống Thịnh Nam nói
Triệu Kha Nguyệt vừa ăn trái cây vừa thở dài:
" Cậu ấy cũng đến Thượng Hải luôn rồi, anh nói xem, Châu Nhiên rõ ràng không thích cậu ấy mà cậu ấy vẫn cứ cố chấp chạy theo Châu Nhiên đến Thượng Hải, có phải là quá ngốc rồi không? "
Tống Thịnh Nam cười:
" Khi một người thật sự muốn ở bên ai đó thì họ sẽ làm tất cả những gì có thể làm được chỉ để chạm đến trái tim người kia "
" Kể cả có trở thành kẻ ngốc "
" Trong lòng Mỹ Mỹ thật sự có Châu Nhiên, điều đó ai cũng biết, chỉ có Châu Nhiên là không biết "
" Đôi khi tình yêu là vậy đó, yêu mà cũng có lúc đau lòng "
Triệu Kha Nguyệt lúc này nhìn Tống Thịnh Nam
Tống Thịnh Nam đang gọt trái cây, bất chợt cảm thấy Triệu Kha Nguyệt im lặng, anh ngước lên nhìn cô