Châu Nhiên:[ Cậu vẫn chưa trả lời tớ, tại sao vừa gặp lại tốt với Kha Nguyệt đến thế ]
Thịnh Nam:[ Vì cô ấy đẹp thôi, cậu hỏi nhiều thật đấy Châu Bò Nhiên]
Châu Nhiên:[ Cậu nói dối rất tệ đấy, ngoài Chu Di Di còn rất nhiều bạn nữ xinh đẹp thích cậu mà cậu có thèm để ý đến ai đâu? ]
Thịnh Nam:[ Triệu Kha Nguyệt sao có thể so với những người đó được? Ông đây chỉ thấy Triệu Kha Nguyệt là xinh đẹp nhất ]
Châu Nhiên:[ Tống thiếu gia nhà chúng ta biết cách ăn nói quá nhỉ? ]
Thịnh Nam:[ Cậu mới biết sao? ]
Châu Nhiên:[ Quả thật là làm người ta bất ngờ ]
Thịnh Nam ném điện thoại sang một bên, nằm xuống giường nhìn thẳng lên trần nhà
Thịnh Nam liền ngồi dậy, mở tủ kéo ngăn bàn lấy ra một hộp đầy ắp những ngôi sao giấy
Thịnh Nam tự nói: " tôi gặp lại được cậu rồi "
Thịnh Nam nhớ lại 7 năm trước khi anh còn học lớp 5. Lúc đó gia đình anh đưa anh đến Thượng Hải thăm họ hàng
Trong lúc đùa giỡn với vài đứa em họ ở một khu hội chợ thì Thịnh Nam làm rơi mất cây kẹo đang cầm trên tay
Thịnh Nam đứng một chỗ khóc lóc thì đột nhiên một cô bé xinh đẹp đi đến chỗ anh
" Này cậu, con trai sao mà mít ướt vậy? " Cô bé nói
"... " Thịnh Nam lúc bé
" Cho cậu, đừng khóc nữa " Cô bé đưa cho Thịnh Nam một hộp ngôi sao giấy
Lúc mẹ của cô bé gọi tên cô, Thịnh Nam chỉ có thể nghe thoáng được cô bé họ Triệu
Thịnh Nam chỉ có thể nhớ mỗi đặc điểm xinh đẹp của cô bé, họ Triệu và có cái móc khoá mèo đen
Trùng hợp ngày đầu tiên đi học, Thịnh Nam nhìn thấy trên bàn của Kha Nguyệt có cái móc khoá mèo đen cũ kĩ, lúc đầu anh nghĩ chỉ là giống thôi nhưng khi nhớ lại việc cô có vẻ đẹp cũng rất giống cô bé, anh vẫn nhớ như in đôi mắt nâu đen thuần khiết của cô bé 7 năm trước
Khi anh đang tự hỏi liệu có phải Triệu Kha Nguyệt chính là cô bé đó thì Kha Nguyệt từ phía sau đi đến
" Cậu làm gì ở bàn tôi vậy? " Kha Nguyệt hỏi
" Cái móc khoá của cậu từ khi nào mà nhìn cũ vậy? " Thịnh Nam
Kha Nguyệt: " Là món đồ mẹ tôi mua cho tôi ở hội chợ mùa xuân năm tôi lớp 5 "
Khi nghe được 4 chữ Hội Chợ Mùa Xuân, trong lòng Thịnh Nam lúc ấy bồn chồn, anh nhận ra Kha Nguyệt thật sự là cô bé năm đó..
Để chắc chắn hơn, anh hỏi thêm
" Cậu từng xếp sao giấy bao giờ chưa? "
Kha Nguyệt: " Tôi từng xếp đầy một hộp sao giấy, nhưng lúc đi hội chợ gặp một tên nhóc lớn rồi còn mít ướt "
" Thấy vậy tôi tặng cậu ta để cậu ta im cái miệng lại "
Ánh mắt Thịnh Nam sáng lên, là cô! Chính là cô, người mà anh đã nhung nhớ suốt bấy lâu nay.
- -----
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT