Cao Lãng lái xe nhanh, nhưng chạy nhanh hơn nữa thì khi vào thị trấn nhỏ cũng đã gần 10 giờ tối.
Lý Nhiễm đã lâu chưa trở về, lúc nhìn thấy cột mốc vào thành phố, cảm giác quen thuộc ùa vào lòng. Lúc này Cao Quý Đồng tỉnh dậy, trong mắt phản chiếu ánh đèn rực rỡ của thị trấn nhỏ.
Cao Quý Đồng ngủ cả dọc đường, tinh thần tốt hơn nhiều, nhưng cậu vẫn không muốn nói chuyện lắm. Cậu không phải cố ý như vậy, chỉ là không hứng thú với cái gì, đối mặt với sự quan tâm của Lý Nhiễm mới miễn cưỡng ứng phó.
Ban đầu Lý Nhiễm vẫn sẽ tìm một vài chủ đề dẫn dắt cậu nói chuyện, sau đó thấy cậu thực sự không muốn nói thì cũng im lặng.
Trong lòng Cao Lãng nặng trĩu, nhưng trên mặt vẫn giữ nụ cười vô lo vô nghĩ. Anh biết Cao Quý Đồng không thèm để ý đến anh, hỏi Lý Nhiễm: “Chúng ta sắp đi đâu, em cho địa chỉ đi.”
Lý Nhiễm cố lắm mới điều chỉnh được cảm xúc, chỉ là đầu óc vẫn còn mơ hồ phản ứng khá chậm, hồi lâu không có phản ứng, Cao Lãng thấy cô như vậy cũng không hỏi nữa, dừng xe ở bên đường, bắt đầu kiếm chỗ ăn cơm.
Trời đất rộng lớn, việc ăn cơm lớn nhất.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT