Đối với Dương Bách Xuyên và Mai tỷ mà nói, điều kiện để tiến vào hang khỉ đã có, tiếp theo phải nghĩ cách thâm nhập vào sơn động của Hầu tộc lấy rượu mật hoa.  

Mặc dù gấu núi và đàn khỉ đang đại chiến ở cửa sơn động, điều kiện thu hút hỏa lực đã thành hình, nhưng muốn vào trong vẫn rất khó, bởi vì dù sao nơi này cũng là hang khỉ.  

Ai mà biết được bên trong sơn động còn có bao nhiêu con khỉ?  

Nhưng đối với Dương Bách Xuyên mà nói, điều kiện trước mắt đã đủ rồi, cho cù không có gấu núi thì hắn cũng phải đi vào hang khỉ.  

Dương Bách Xuyên quan sát xung quanh, ánh mặt chợt sáng ngời. Hắn nhìn thấy phía trên sơn động có một bụi cây không biết là cây gì, nhưng có thể che chắn cơ thể, hắn có thể lẻn vào trong từ chỗ thông gió trên đỉnh núi.  

Cả sơn động vô cùng rộng lớn, thoạt nhìn có đường kính mấy trăm mét. Nhưng hiện tại tất cả khỉ đang đánh nhau với gấu núi ngoài cửa động, xác suất lẻn vào thành công không lớn, sẽ chỉ dẫn tới sự tấn công của bầy khỉ mà thôi. Chỉ có một cách là đi vòng lên phía trên sơn động rồi nương theo khóm cây lẻn vào trong.  

Sau khi Dương Bách Xuyên bàn bạc với Mai tỷ, hai người quyết định lén lút đi đường vòng.  

Mấy phút sau, Dương Bách Xuyên và Mai tỷ men theo sườn núi, đi tới bụi cỏ phía trên cửa hang.  

Hai người ẩn đi khí tức toàn thân, sau đó rón rén bò vào trong sơn động, treo ngược trên trần sơn động, hai tay cắm chặt vào nham thạch trong sườn núi, chậm rãi di chuyển.  

Thân là tu sĩ, đương nhiên Dương Bách Xuyên có thể im hơi lặng tiếng lẻn vào sơn động của khỉ.  

Mặc dù hắn cứ cảm thấy kỳ kỳ, trước giờ hắn chưa từng nghĩ rằng khi gặp phải một bầy khỉ và gấu núi, không phải yêu thú cũng không phải sinh linh tiên linh, mình lại phải lén la lén lút.  

Nhưng không còn cách nào khác, sau khi chứng kiến sức mạnh lớn vô hạn của khỉ và gấu núi, Dương Bách Xuyên thật sự không dám đối đầu chính diện.  

Nơi này là vườn hoa mênh mông có nhân vật cấp bậc Tiên Vương, tất cả mọi thứ không phải là sự vật ở Tu Chân Giới có thể đánh giá, cẩn thận mới có thể dùng thuyền vạn năm.  

Vả lại mục đích của hắn là rượu mật hoa chứ không phải đánh nhau với khỉ và gấu núi.  

...  

Cả sơn động lớn lạ thường, hơn nữa ánh sáng trong sơn động rất tốt. Sau khi lén lút lẻn vào, Dương Bách Xuyên và Mai tỷ đáp xuống đất. Tiếp đó, hai người phát hiện trong toàn bộ sơn động đều có một loại hoa khổng lồ phát ra ánh sáng màu bạc có tác dụng chiếu sáng, không khỏi thầm cảm thán xem ra khỉ ở đây không phải là không có trí khôn.  

Rõ ràng là hoa ở đây được trồng để chiếu sáng.  

Dương Bách Xuyên và Mai tỷ đi trong sơn động ngắm nhìn từng bông hoa nở rộ chiếu sáng, ngắm thạch nhũ treo ngược trên trần hang động, giống như đi vào một thế giới cổ tích.  

Kỳ thực bây giờ nghĩ lại thì thấy cả thế giới này tựa như thế giới cổ tích vậy.  

Thật sự không thể tưởng tượng được vị Lam Tâm Tiên Vương đã xây dựng nên nơi này là vị thần tiên như thế nào, không biết sau này hắn có thể gặp đối phương hay không, hoặc có thể nói là nàng ấy còn ở Tiên Giới hay không. Nếu còn, hắn rất muốn gặp nàng ấy.  

Rõ ràng là Lam Tâm Tiên Vương có trái tim thiếu nữ...  

Đi trong sơn động rộng lớn, cả Dương Bách Xuyên và Mai tỷ đều tập trung tinh thần cao độ, chỉ sợ có khỉ nhảy ra tập kích.  

May mà hai người đi hồi lâu vẫn không thấy con khỉ nào xuất hiện, vì vậy hai người đều thở phào nhẹ nhõm, đoán chừng lũ khỉ đã huy động toàn bộ lực lượng ra ngoài đối phó với gấu núi rồi.  

Đối với bọn họ thì đây là chuyện tốt. Đi thẳng vào trong tìm rượu mật hoa, lấy trộm mang ra ngoài rồi chạy biến, thế là xong việc.  

Tuy nhiên...  

Chuyện kế tiếp xảy ra khiến Dương Bách Xuyên và Mai tỷ nhận ra bọn họ nghĩ quá đơn giản.  

Nửa canh giờ sau, hai người dừng bước trước sơn động thạch nhũ vô cùng rực rỡ. Khoang mũi ngửi thấy hương rượu ngào ngạt, lỗ chân lông trên người đều mở rộng, hít sâu một hơi cũng cảm thấy toàn thân khoan khoái.  

Bọn họ biết mình đã tìm được chỗ cất rượu mật hoa.  

Hẳn là bên trong sơn động được tạo thành từ thạch nhũ sặc sỡ đủ màu ở ngay trước mắt.  

Nhưng cách rất xa mà bọn họ vẫn nhìn thấy có hai con khỉ già canh gác trước cửa động.  

"Quả nhiên chúng ta nghĩ quá đơn giản, lũ khỉ không huy động toàn bộ lực lượng ra ngoài mà vẫn để lại khỉ trông coi, may mà chỉ có hai con khỉ, không khó đối phó."  

"Vậy để ta dụ hai con khỉ đi, dệ vào trong lấy rượu mật hoa."  

Dương Bách Xuyên ngẫm nghĩ thì thấy cũng ổn, hiện tại chỉ có thể phân công hành động, hơn nữa hắn không cảm nhận được trên người hai con khỉ già cao hơn chín mét kia có dao động năng lượng, chắc hẳn chúng cũng giống những con khỉ bên ngoài, đều là khỉ bình thường, chẳng qua sức mạnh lớn hơn một chút mà thôi.  

"Được, vậy tỷ cẩn thận nhé!" Dương Bách Xuyên gật đầu đồng ý.  

"Ừ, ta biết rồi, đệ cũng cẩn thận nhé!" Mai tỷ nói xong, vèo một cái đã từ khúc rẽ xông ra ngoài, tới thẳng trước cửa động nơi hai con khỉ già canh giữ.  

"Kéc... Gừ!"  

Ngay sau đó hai con khỉ già phát hiện ra Mai tỷ, giận dữ thét dài.  

Dương Bách Xuyên núp ở một bên quan sát. Hắn đang chờ cơ hội, chờ Mai tỷ dụ được hai con khỉ già ra ngoài thì sẽ lập tức xông vào trong.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play