Từ khi bái lão đầu làm sư phụ, đồng ý với lão đầu sẽ tới Tu Chân Giới, giúp ông nặn lại tiên thể, bước ngày càng cao trên con đường tu chân, hắn hiểu rất rõ, con đường này gian nguy như thế nào.  

Những thứ hắn đã chọc phải và những gì mà hắn làm trong tương lai đều là những mối nguy hiểm chưa biết.  

Lão đầu nói muốn nặn lại tiên thể cho ông thì phải đi đảo Tán Tiên trước, một số tiên tài địa bảo ở đó mới có thể nặn lại tiên thể cho lão đầu.  

Hiện tại, Dương Bách Xuyên cũng biết đảo Tán Tiên là nơi như thế nào, mặc dù chưa từng tới đó nhưng có thể tưởng tượng được, đảo Tán Tiên mới là nơi hội tụ cường giả đứng đầu chân chính.  

Bản thân hắn không thể nào tưởng tượng được nguy hiểm ở đó.  

Thế nên hắn nhớ người thân, nhớ vợ con nhưng lại không dám đi gặp, sợ bọn họ sẽ bị liên lụy, vì vậy Dương Bách Xuyên mới vất vả sáng lập nên Vân Môn tiên cảnh để người thân, bằng hữu một mái nhà yên ổn.  

Dãy núi Vân Lôi là một nơi che chở tự nhiên, bây giờ còn có đại yêu, cộng thêm nhân tộc phi thăng sau đó gia nhập, hiện tại Vân Môn đã không thua kém bất kỳ thánh địa nào, thậm chí từ một mức độ nào đó mà nói, Vân Môn của hiện tại đã đạt tới trình độ như những lời khí phách mà hắn từng nói, bọn họ trở thành thế lực vượt qua cả thánh địa.  

Đã mấy trăm năm qua đi, từ sau khi ra khỏi tinh hải Thái Hoang, tất cả ba trăm đại yêu đều trở thành Phi Thăng cảnh hậu kỳ, thậm chí là Thiên Yêu cấp bậc đại viên mãn, năm vạn yêu tu cấp Tôn Vương, cũng trong những năm này, bọn họ liên tục tiến hóa tới Thiên Yêu, cao thủ Phi Thăng cảnh cũng tăng lên, số lượng nhiều hơn cả những thánh địa khác cộng lại.  

Vân Môn của hiện tại không thẹn với cái danh thế lực vượt qua thánh địa.  

Lúc này, giang sơn mà hắn tích lũy đã có thể bảo vệ được người nhà, hiện tại cũng là lúc đón bọn trẻ tới Tu Chân Giới rồi.  

Hắn nói với Triệu Nam: “Đợi ta tới Tiểu Yêu Giới một chuyến, sau khi giải quyết vấn đề yêu đan của Chồn Nhi, ta sẽ tới Trái Đất và Sơn Hải Giới, lúc đó sẽ đón bọn nhỏ về đây...”  

“Thật sao?” Triệu Nam vui vẻ.  

“Đương nhiên, ta đã lừa nàng bao giờ đâu...”  

“Chưa từng lừa? Lâu Hải Đường, Thương Vũ Tinh, Thương Vũ Hoan, Lục Yên Chi ở đâu ra vậy? Gần đây nhất còn có Hiên Viên Linh Hề, chàng còn nói không lừa ta?” Triệu Nam trợn mắt, nhéo lỗ tai hắn.  

“Khụ khụ...bọn họ...bọn họ đều là...” Dương Bách Xuyên lắp bắp.  

“Hừ...Lúc trở về thì dẫn theo ta nữa, nếu không ta sẽ không tha cho chàng...”  

“Được được được, nàng buông tay ra trước đã, ta đồng ý, sau khi đi Tiểu Yêu Giới về thì sẽ dẫn các nàng cùng đi.”  

...  

Dương Bách Xuyên vốn định đi những khi nhìn thấy dáng vẻ cô đơn của Triệu Nam, hắn lại nhớ tới những người phụ nữ khác của mình...  

Kế tiếp, hắn sẽ dành thời gian bên cạnh từng người, bù đắp những hổ thẹn trong lòng mình, đã có lúc hắn từng nghĩ sẽ tìm một nơi để sống ẩn dật cùng vợ con.  

Nhưng hắn biết mình không thể, bởi vì hắn còn lời hứa với lão đầu vẫn chưa được hoàn thành, hắn chưa nặn lại tiên thể cho sư phụ mình, cũng chưa tìm thấy U Minh Giới, chưa tìm được Liễu Linh Linh.  

Đây là những chuyện mà hắn đã thề phải làm.  

Còn có kẻ địch ẩn nấp trong bóng tối, nếu như hắn không nỗ lực thì người chết sẽ là hắn, thậm chí Vân Môn sẽ gặp nạn, người thân bạn bè cũng bị liên lụy, đây là những điều mà hắn có thể tưởng tượng được.  

Cho nên hắn biết con đường tu chân của mình không thể dừng lại.  

Đại ma đầu Vu Minh Tuyền là kẻ định, những người của thánh địa mà hắn đã hủy diệt và đắc tội cũng là kẻ địch, ai mà biết sau lưng bọn họ có thế lực nào mạnh hơn hay không, bỗng có một ngày sẽ nhảy ra, tới tìm hắn trả thù?  

Một trăm sau, Dương Bách Xuyên đã dành thời gian ở cạnh mỗi người, hắn chuẩn bị xuất phát đi tới Tiểu Yêu Giới.  

Trước lúc gần đi lại phát hiện Hiên Viên Linh Hề vẫn còn ở Vân Môn tiên cảnh, một năm trước Dương Bách Xuyên đã chọn một số đệ tử tới hoàng triều Hiên Viên để học y đạo, vốn tưởng Hiên Viên Linh Hề sẽ trở về cùng họ nhưng không ngờ nàng vẫn đợi ở Vân Môn tiên cảnh.  

Khi nhìn thấy Hiên Viên Linh Hề, nàng đang ở vườn thuốc Vân Môn đợi tiểu yêu giải thích kiến thức về linh dược, sau khi nhìn thấy Dương Bách Xuyên, nàng hung hăng trừng mắt rồi chạy đi...  

Lúc này Dương Bách Xuyên mới ý thức được, hắn dường như đã bỏ mặc Hiên Viên Linh Hề hơn một năm nay, không đúng, hắn căn bản là quên mất chuyện này.  

Tốt xấu gì Hiên Viên Linh Hề cũng đã giúp đỡ hắn rất nhiều, Dương Bách Xuyên cười khổ, lập tức đuổi theo...  

Trên đường đi, hắn phát hiện ra Hiên Viên Linh Hề ở trong một sơn cốc của Vân Môn tiên cảnh, thung lũng tràn ngập tiếng chim hót và hoa thơm, ánh nắng tươi đẹp, gió nhẹ thổi từng hương hoa vào xoang mũi, làm người ta say mê.  

Người con gái xinh đẹp đang ngồi trong đình nghỉ mát giữa biển hoa, nàng ngồi xuất thần, đưa lưng về phía hắn.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play