"Đến lúc đó ta sẽ tới gặp phụ hoàng của ngươi, nói với hắn rằng ta sẽ truyền thụ Thần Ma Y Điển cho hoàng triều Hiên Viên các ngươi, không hạn chế điều gì. Ta làm vậy là để cuốn sách Y này phát huy uy lực và công hiệu vốn có của nó, thuật Y đạo tất nhiên phải mở rộng khắp nơi mới là chính đạo." Dương Bách Xuyên trả lời.  

"Ta... bây giờ ta sẽ báo tin cho phụ hoàng để người đến đây xử lý. Nói thật là Thần Ma Y Điển có sức ảnh hưởng cực lớn đối với hoàng triều Hiên Viên chúng ta. Mà phụ hoàng đến đây cũng có thể để cho người kiểm tra độc trong người vị bằng hữu này của ngươi." Hiên Viên Linh Hề nói.  

Dương Bách Xuyên ngẫm nghĩ, thấy như vậy cũng tốt. Vốn dĩ hắn định xong việc ở đây rồi mới tới gặp Hiên Viên Hoàng đế để truyền thụ Thần Ma Y Điển. Bây giờ nghe Hiên Viên Linh Hề nói sẽ trực tiếp gọi phụ hoàng của nàng là Hiên Viên Hoàng đế tới đây, nhân tiện kiểm tra độc trong người Viên Tiểu Lôi, như vậy cũng tốt. Hắn gật đầu nói: "Vậy thì làm phiền."  

Hiên Viên Linh Hề đáp: "Không cần khách sáo, nếu nói cảm ơn thì ta phải cảm ơn ngươi mới đúng..."  

"Giữa chúng ta không cần khách khí..." Tên họ Dương nào đó nói một câu như vậy.  

Câu này lọt vào tai Hiên Viên Linh Hề lại khiến nàng đỏ mặt, cúi đầu nói: "Được... ta đi truyền tin cho phụ hoàng."  

Hiên Viên Linh Hề vừa nói vừa chạy đi...  

Tên họ Dương nào đó không hiểu ra sao, không biết tại sao Hiên Viên Linh Hề lại đỏ mặt. Ở phương diện này, có đôi khi hắn là một tên ngốc.  

Thấy Hiên Viên Linh Hề đi sang một bên, lấy ngọc giản truyền tin ra rồi gửi tin, Dương Bách Xuyên lắc đầu không quan tâm tới chuyện nàng đỏ mặt nữa. Hắn đi tới bên cạnh Viên Tiểu Lôi, bắt đầu ổn định vấn đề chất độc trong cơ thể cho Viên Tiểu Lôi dựa theo những gì vừa mới trao đổi với Hiên Viên Linh Hề.  

...  

Hơn mười phút sau, Dương Bách Xuyên thu lại nội công. Cuối cùng thì cũng ổn định được vấn đề chất độc trong cơ thể Viên Tiểu Lôi, Dương Bách Xuyên biết rõ có một nửa công lao của Hiên Viên Linh Hề. Nếu dựa theo biện pháp hắn tìm được trong Thần Ma Y Điển thì chưa biết chừng sẽ xảy ra vấn đề gì đó, mà Hiên Viên Linh Hề đã bổ khuyết chi tiết.  

Trong thuật Y đạo, thường thì chi tiết mới là điểm quan trọng. Phải công nhận là hoàng triều Hiên Viên nghiên cứu Y đạo vô số tháng năm, quả thật đã đúc kết được rất nhiều kinh nghiệm lâm sàng.  

Dương Bách Xuyên lại càng cho rằng mình truyền thụ Thần Ma Y Điển cho hoàng triều Hiên Viên là quyết định chính xác.  

Mặt khác, hắn cũng có nhận thức sâu hơn về Y đạo. Mặc dù hắn đã xem hết Thần Ma Y Điển, nhưng vẫn chưa tinh thông. Nhất là hôm nay sau khi giao lưu đơn giản với Hiên Viên Linh Hề, hắn mới biết mình chỉ được xem là mới đọc Thần Ma Y Điển mà thôi, vẫn còn cách tinh thông và vận dụng rất xa.  

Nói là Y đạo uyên thâm cũng không phải nói quá!  

Dương Bách Xuyên ngẩng đầu lên thì thấy Hiên Viên Linh Hề đang đứng bên cạnh nhìn mình: "Sao rồi, có hiệu quả không?"  

Dương Bách Xuyên gật đầu: "Quả thật biện pháp ngươi nói rất tốt, độc trong người Tiểu Lôi đã ổn định, không khuếch tán nữa. Tiếp theo là nghĩ cách giải độc..."  

"Thuật Y đạo của ta vẫn còn kém, không thể giúp ngươi việc này. Nhưng ta đã truyền tin cho phụ hoàng, lát nữa phụ hoàng đến hẳn là sẽ có biện pháp..." Hiên Viên Linh Hề nói.  

"Được, vậy thì chúng ta đợi Hiên Viên hoàng đế..."  

...  

Hoàng triều Hiên Viên, bảo điện Hiên Viên!  

Hiên Viên Hoàng đế đang bàn chuyện với quần thần thì đột nhiên có cảm ứng. Y chìa tay ra, một tấm ngọc giản truyền tin sáng lên. Sau khi thần hồn đảo qua, y lập tức đứng phắt dậy khỏi long ỷ, toàn thân run rẩy: "Thập đại trưởng lão ở lại, các ái khanh khác ra ngoài."  

Mặc dù hoàng triều Hiên Viên là một trong những thánh địa tu chân, cũng là vùng đất tông môn, nhưng việc quản lý tông môn lại có điểm giống và cũng có một số điểm khác hoàng quyền thế tục. Tất nhiên dù sao hoàng triều Hiên Viên cũng là hệ thống tu sĩ, không thể nào giống hệt hoàng quyền thế tục được. Không giống các tông môn thánh địa tu chân khác, Hiên Viên Hoàng đế là cấp bậc thánh chủ, bên dưới là thập đại trưởng lão, tiếp đến là cấp bậc tương tự văn võ bá quan.  

Quần thần thấy sắc mặt Hiên Viên Hoàng đế đỏ bừng vì kích động, giọng nói cũng run rẩy, bọn họ không dám hỏi nhiều, lần lượt rời khỏi đại điện.  

Sau khi quần thần đã ra ngoài, đại trưởng lão thắc mắc: "Bệ hạ, có chuyện lớn gì xảy ra vậy?"  

"Đâu chỉ là chuyện lớn, phải là chuyện lớn bằng trời đấy!" Hiên Viên Hoàng đế kích động ra mặt.  

"Nhìn dáng vẻ của bệ hạ, xem ra là chuyện vui nhỉ?" Nhị trưởng lão cười tủm tỉm nói.  

Tam trưởng lão tính tình khá hấp tấp bèn hỏi thẳng: "Chuyện vui gì vậy? Bệ hạ nói luôn đi cho mấy lão già chúng ta nghe cùng..."  

Tứ trưởng lão cũng hùa theo: "Chuyện có thể khiến bệ hạ kích động như vậy chắc chắn không phải chuyện tầm thường. Lẽ nào vị phi tử nào đó của bệ hạ lại sinh hoàng tử công chúa?"  

"Phì... Lão tứ, ngươi to gan thật đấy, dám trêu chọc bản hoàng..." Hiên Viên Hoàng đế không giận, ngược lại còn bật cười thành tiếng.  

"Ha ha ha..."  

Một câu nói khiến tất cả trưởng lão đều cười to.  

"Thôi được rồi, đừng cười nữa. Bệ hạ mau nói xem rốt ruộc là chuyện gì? Ta sốt ruột chết mất!" Tam trưởng lão tính tình hấp tấp lên tiếng.  

Mọi người không cười nữa, Hiên Viên Hoàng đế vô cùng nghiêm túc nói: "Thần Ma Y Điển xuất thế rồi..."  

Y vừa dứt lời, thập đại trưởng lão trong đại điện đều như đứng hình, sau đó đồng loạt nhìn Hiên Viên Hoàng đế.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play