Sau khi cơn gió to thổi qua, toàn bộ Thiên Nguyên Tông đã thành một đống đổ nát lỗ chỗ.  

Lúc sau chợt thấy thân thể nhoáng lên một cái, lão già đã xuất hiện ngay trước sơn môn Tinh Thần Môn, bỗng nhiên giơ tay đánh thẳng một chưởng vào lớp phong ấn trước sơn môn.  

“Uỳnh!”  

Một âm thanh trầm đục vang lên, một làn sóng khí khổng lồ tràn ra từ trên núi, bụi đất bay mịt mù, trên núi lại xuất hiện một toà sơn môn ghi ba chữ “Tinh Thần Môn”.  

Ngay sau đó Dương Bách Xuyên cảm giác thân thể chấn động, nhanh chóng thu nhỏ lại, trở về chiều cao của một người bình thường, hoặc cũng có thể nói rằng lão già đã tản hết pháp tương thần thông đi.  

Mà cơ thể hắn cũng lấy lại được tự do.

Giọng nói của lão già vang lên trong đầu Dương Bách Xuyên: “Tiểu tử thối, vi sư cần phải ngủ say để nghỉ ngơi, có thể cần một khoảng thời gian rất dài không thể tỉnh lại, vi sư sẽ truyền cho ngươi tin tức của Nhị sư huynh con và công pháp căn cơ của Tinh Thần Môn, đến lúc ngươi tiến vào Tinh Thần Môn sẽ có cái để minh chứng.  

Nếu Tinh Thần Môn vẫn còn đệ tử trong môn sống sót, ai có thể chiếu cố thì ngươi cứ chiếu cố một chút. Hiện giờ theo vi sư nghĩ thì Nhị sư huynh của con một là ở bên ngoài du ngoạn hai là phi thăng, hoặc là... Hắn đã bị hại, cho nên nếu đệ tử trong Tinh Thần Môn còn sống, ai con có thể chiếu cố thì cứ chiếu cố.  

Mặc dù lần này vi sư tiêu diệt một tông môn nhưng lại vận dụng vốn ban đầu, chắc là phải ngủ say một khoảng thời gian rất dài mới được, tiếp theo con cần tu luyện công pháp phân thân bí điển và sau này cần tu luyện công pháp, cảnh giới đẳng cấp, chiến kỹ thần thông,… vi sư sẽ truyền toàn bộ cho con, ngày sau chính con phải tự mình lĩnh ngộ.  

A đúng rồi, còn có tin tức của Đại sư huynh và tiểu sư tỷ của con, sau này nếu có cơ hội thì con đi tìm bọn họ, sau khi nhìn thấy bọn họ, đừng nói cho bọn họ biết tình hình của vi sư, bên trong có cái vi sư để lại cho bọn họ...  

Điều cuối cùng cũng là điều quan trọng nhất, con phải nhớ kỹ ở Tu Chân giới không phải chỗ nhỏ bé giống Sơn Hải Giới, luật rừng, yếu như cường thế và hoàn cảnh đều vượt xa sức tưởng tượng của con, cho nên đối xử với kẻ thù tuyệt đối không thể từ từ nương tay, nhất định phải tàn nhẫn.  

Hôm nay vi sư diệt Thiên Nguyên Tông không chỉ vì trút giận cho Tinh Thần Môn, phần lớn là bởi vì vi sư biết luật rừng của Tu Chân Giới, nếu như không tiêu diệt Thiên Nguyên Tông, Tinh Thần Môn sẽ mãi mãi bị phong ấn, mãi mãi không thấy ánh mặt trời, cho dù ngày sau đệ tử Tinh Thần Môn có thể sống sót, vẫn sẽ bị người của Thiên Nguyên Tông giết sạch.  

Diệt Tông Thiên Nguyên Tông còn có một ý nghĩa khác là vì thanh danh, mặc dù đời này vi sư không có khai tông lập phái, nhưng sư huynh sư tỷ ngươi đều có tông môn, tính ra chính là đồ tử đồ tôn của vi sư, chính là nhất mạch truyền thừa của ta.  

Mặc dù thanh danh ở Tu Chân giới có đôi khi chỉ là hư danh nhưng cũng rất quan trọng, bởi vì sau khi ngươi có thanh danh ở Tu Chân Giới, theo một ý nghĩa khác chính là phải bảo vệ môn nhân đệ tử thân nhân bằng hữu, người khác sẽ không dám động đến người tông môn của ngươi một chút nào.  

Một tông môn đứng đầu một có thanh danh hiển hách, môn nhân đệ tử đi ra ngoài, cho dù là một đệ tử Kim Đan cũng dám răn dạy tồn tại Địa Tiên tồn tại, đây chính là uy danh của một tông môn hoặc là một người. Cho nên, sau khi tin tức hôm nay vi sư tiêu diệt Thiên Nguyên Tông truyền ra ngoài, nếu có đệ tử Tinh Thần Môn ở bên ngoài thì đương nhiên sẽ trở về. Sau này cũng sẽ không có ai dám khinh thường đệ tử Tinh Thần Môn nữa. Vì vậy một khi có kẻ thù, ngươi phải nhớ kỹ, không nên trêu chọc thì đừng trêu chọc, một khi trêu chọc thì nhất định phải xuống tay cho đến chết, tông môn nào có thể diệt được thì cứ diệt tông môn ấy, gia tộc nào có thể diệt được thì cứ diệt. Muốn giết thì phải là diệt môn, giết đến khi kẻ thù sợ hãi, giết đến khi kẻ thù nghe thấy tên con sẽ run rẩy, phải chạy trốn con, như thế con mới có thể sinh tồn ở Tu Chân Giới, mới bảo vệ được môn nhân đệ tử, thân nhân bằng hữu của mình.  

Nhưng ngược lại, trước khi không hoàn toàn chắc chắn, ngươi phải làm hoặc giả bộ đáng thương, hoặc là trốn xa ngàn dặm, không được tuỳ tiện ra tay, ra tay thì phải một kích tất sát, nếu hắn không chết thì người chết chính là con.  

Hiện thực ở Tu Chân Giới rất tàn khốc, đến một lúc nào đó, chạy trốn hay ra vẻ đáng thương cũng là một ý tưởng không tồi, bởi vì chỉ có sống mới là thực tế nhất, chỉ có sống mới là hy vọng, chỉ khi con còn sống mới có thể tăng tu vi lên sau đó trở về trả thù, giết chết kẻ thù, phá nát tông môn của kẻ thù.  

Tất cả cơ sở này chính là cố gắng tu luyện, vi sư hy vọng con đừng lười biếng, mặc dù ở Tu Chân Giới rất tàn khốc, thế nhưng càng theo con đường tu chân càng đặc sắc hơn, sau này phải tìm hiểu kỹ công pháp vi sư để lại cho con, con càng mạnh thì Tu Chân Giới sẽ là của cho con.  

Nếu con đạt thành Cửu Tôn Phân Thần cảnh thì đi tới Tinh Cương Trường Sinh ở Tu Chân Giới, nếu như không tu luyện thành Cửu Tôn Phân Thần cảnh, vậy thì chờ sau khi con đạt đến Hợp Thể cảnh rồi hãng đi. Tông môn của Đại sư huynh con đang ở Tinh Cương Trường Sinh, vi sư cũng để lại một vài thứ ở một chỗ nào đó trong Tinh Cương Trường Sinh, nếu như con lấy được thì xem như vi sư tặng lễ vật cho đệ tử cuối cùng là con đi.  

Trong thần thông vi sư để lại cho con, có một bộ công pháp thần thông gọi là “Thập Nhị Chí Tôn”, chính là công pháp thần thông sau khi vi sư trở thành Tán Tiên, từ lúc bắt đầu chuyển Tán Tiên, ta vẫn luôn suy diễn tự nghĩ ra những chiêu thức đến Thập Nhất Chí Tôn, môn thần thông này vi sư chỉ truyền cho hai sư huynh và tiểu sư tỷ của con, nhưng ba người bọn họ cũng chỉ biết mười một chiêu thức Chí Tôn, còn chiêu thức Chí Tôn thứ mười hai là sau khi vi sư vượt qua Thập Nhị Kiếp Tán Tiên Thiên kiếp hơn ba ngàn năm mới lĩnh ngộ sáng tạo ra, còn chưa kịp truyền thụ cho ba người bọn họ.  

Bây giờ vi sư truyền thụ cho con, nếu sau này con có thể tìm thấy sư huynh sư tỷ của con thì hãy truyền thụ chiêu thứ mười hai này cho bọn họ, chiến kỹ thần thông của Thập Nhị Chí Tôn coi như là bằng chứng để sau này gặp mặt sư huynh sư tỷ của con. Trong thiên hạ cũng chỉ có hai sư huynh và tiểu sư tỷ của ngươi tu luyện “Thập Nhị Chí Tôn” của sư phụ, xem như là một phần duy nhất.  

Tiểu tử con không được lười biếng, phải tu luyện cho thật tốt, nếu có thể tu luyện Thập Nhị Chí Tôn tới chiêu thứ chín thì đã có thể sống sót rất tốt ở Tu Chân Giới rồi. Được rồi, vi sư cần ngủ say, con tự giải quyết cho tốt đi.”  

Dương Bách Xuyên nghe xong lão già kiên trì nói chuyện, trong lòng cũng rất cảm động, nhưng vừa nghe lão già lại muốn ngủ say lần nữa, lập tức có chút sốt ruột nói: “Lão già, lần này không phải là ngươi sẽ mãi mãi không tỉnh lại nữa đấy chứ?”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play