Ai có thể ngờ được phút chốc trước Dương Bách Xuyên còn bị Viên Nhật Tân đánh đến bỏ chạy, chớp mắt đã bi3n thái như vậy rồi?  

Viên Nhật Tân đang thần khí cuồng ngạo, chớp mắt đã bị Dương Bách Xuyên trực tiếp đuổi giết thành cặn bã?  

“Anh hùng xuất thiếu niên nha!” Dương Vấn Thiên cảm thán, sau đó lại nói với Mạnh Trường Thanh: “Lão Mạnh, lát nữa ngươi hỏi Xuyên Nhi giúp ta Vân Môn còn thiếu trưởng lão không?”  

“Được! Hử? Vấn Thiên lão đầu, ngươi nói cái gì?” Mạnh Trường Thanh phản ứng lại, hỏi.  

Mặt già của Dương Vấn Thiên chợt đỏ, tức giận nói: “Coi như… ta chưa nói.” Trên thực tế Dương Bách Xuyên đã từng mời lão ta là cung phụng trưởng lão của Vân Môn từ lâu rồi, nhưng mà… Nói thật Dương Vấn Thiên không coi trọng một môn phái nhỏ như Vân Môn, nhưng lại ngại từ chối. Lão ta chưa đồng ý nhưng lại nói dọn đến Vân Môn thảo luận trận pháp với Mạnh Trường Thanh, chính là để cho Dương Bách Xuyên có chút thể diện.  

Mà hôm nay, lão ta nhìn ra một quái thai, bi3n thái sẽ vùng dậy, nếu như lão ta nắm lấy loại tiềm lực này, thì sẽ đầu tư một tiềm lực to lớn cho Dương gia.  

Lúc này bản thân lại không kéo được mặt xuống để nói, chỉ có thể thông qua miệng của Mạnh Trường Thanh.  

Mạnh Trường Thanh bật cười ha ha.  

Dương Vấn Thiên tức tới mức bò dậy, hừ lạnh rồi khập khiễng rời đi, không để ý ông ta, đi về phía Dương Bách Xuyên.  

Dương Bách Xuyên nhìn Viên Nhật Tân biến thành sương máu đầy trời, thở dài thườn thượt, cuối cùng đã giải quyết được một kẻ thù lớn.  

Hắn giơ tay nắm lấy hư không, bắt lấy La Hầu Truy Hồn thương của Viên Nhật Tân ở trong tay, cười he he. Đây là pháp bảo mạnh nhất hắn có được kể từ khi giết địch đến nay, hắn sẽ không khách sáo, sau đó đã ném vào trong không gian bình Càn Khôn.  

Vừa quay đầu đã thấy Dương Vấn Thiên và Mạnh Trường Thanh vẻ mặt kỳ quái bước tới, Dương Bách Xuyên tiến lên đón: “Sư công, lão Mạnh, vết thương của các ngươi thế nào?”  

“Không sao!”  

Hai người xua tay, dù thần hồn bị sức mạnh La Hầu Truy Hồn thương của Viên Nhật Tân tác động đến, nhưng không quá nghiêm trọng. Hơn nữa lúc trước mặc dù hai người thua, nhưng đó cũng là lấy thủ đoạn Áp Rương ra, hợp sức vẫn chống đỡ được hơn nửa công kích.  

Thực ra Dương Vấn Thiên và Mạnh Trường Thanh rất muốn hỏi vừa nãy Dương Bách Xuyên thi triển ra kiếm trận Hắc Liên kiểu gì? Nhưng mà… Dương Bách Xuyên không cho hai người cơ hội, trực tiếp quay người bay về phía Thần Điện.  

Viên Nhật Tân vừa bị hắn xử lý, nhưng vẫn còn tồn tại một túc lão thứ chín Tiền Bất Nhẫn.  

Nghe lời nói lúc trước của bọn họ, hình như Trịnh Bân Bân còn đang bế quan luyện hóa Thuần Dương Phân Thân trong Thần Điện, mà mục đích của Viên Nhật Tân và Tiền Bất Nhẫn chính là cắt ngang luyện hóa của Trịnh Bân Bân.  

Rõ ràng bọn họ rất kiêng dè đối với Thuần Dương Phân Thân.  

Viên Nhật Tân chết rồi, túc lão thứ chín Tiền Bất Nhẫn vẫn còn đó.  

Lần này không biết Trịnh Diêm Vương có ngăn chặn được công kích của Tiền Bất Nhẫn không.  

Nhắc tới thực ra Dương Bách Xuyên rất tò mò, cũng kính phục Trịnh Diêm Vương, lão vậy mà không tự mình luyện hóa Thuần Dương Phân Thân, ngược lại cho cháu gái Trịnh Bân Bân, không thể không nói Trịnh Diêm Vương có thể chống lại được sự cám dỗ to lớn như vậy khiến người ta phải khâm phục.  

Chỉ là Dương Bách Xuyên nghĩ không ra, một tu vi Xuất Khiếu cảnh trung kỳ như Trịnh Bân Bân có thể luyện hóa được một Thuần Dương Phân Thân sao?  

Cho dù sau khi luyện hóa, nàng ta có thể phát huy ra sức mạnh lớn cỡ nào?  

Quyết định của Trịnh Diêm Vương làm cho người ta khó hiểu.  

Có điều Dương Bách Xuyên cũng không định nghĩ nhiều về những điều này, ai luyện hóa đều là chuyện của Trịnh gia, việc hắn phải làm chỉ là xử lý kẻ thù, tạo quan hệ tốt với Trịnh Bân Bân, mưu cầu lối thoát cho Vân Môn.  

Đương nhiên nhiều hơn cũng là đã nhận người bạn Trịnh Bân Bân này, hắn không thể nhìn nàng ta gặp chuyện mà không quản.  

Sau đó ba người đến trước Thần Điện, từ xa đã nhìn thấy Trịnh Diêm Vương và túc lão thứ chín đang chém giết, có điều rất rõ ràng Trịnh Diêm Vương nằm ở thế yếu.  

Dương Bách Xuyên biết đây là bản thể của Trịnh Diêm Vương, lúc này lão liều chết canh giữ ở trước cửa Thần Điện, phía sau có bốn cao thủ Xuất Khiếu cảnh đại viên mãn, nhìn cách ăn mặc thì là túc lão của điện Mạo Hiểm.  

Nghĩ chắc đều là người thân thiết của Trịnh gia.  

Năm đó Trịnh Bân Bân từng nói với hắn, trong mười đại túc lão điện Mạo Hiểm, có bốn túc lão ủng hộ Trịnh gia bọn họ, tốt xấu gì cũng là thế hệ sau của Vua Mạo Hiểm, coi như là dòng chính, chiếm được đại ý.  

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play