Nếu đúng là thằng nhóc thúi Độc Cô Hối đã xác định quan hệ với em gái của trại chủ, Hắc Phong Trại sẽ không ngồi yên mặc kệ chuyện này. Đến lúc đó chúng ta cứ hành động theo hoàn cảnh là được."  

"Cũng chỉ có thể như vậy thôi." Ngô Mặc Thu gật đầu.  

"Đúng vậy. Vốn là đến đánh thổ phỉ, vậy mà lại hợp tác với thổ phỉ, ha ha!" Dương Bách Xuyên bật cười.  

Trong lúc ba người nói chuyện, Lưu mắt to đã đi tới. Sau khi trông thấy Hạ Lộ và hai con Hỏa Vân Khuyển bên cạnh Dương Bách Xuyên, hắn ta trợn to mắt. Lưu mắt to không nhìn thấu khí tức của Dương Bách Xuyên và Hạ Lộ, hắn ta cho rằng hai người cũng là tu sĩ có cấp bậc như trại chủ.  

Điều khiến Lưu mắt to chấn động là hai con Hỏa Vân Khuyển có khí tức mạnh mẽ lại ngoan ngoãn nằm sấp bên cạnh Dương Bách Xuyên như con cún. Chuyện này càng khiến cõi lòng Lưu mắt to sôi trào. Hắn ta là thổ phỉ ở châu Tây Sơn, quanh năm suốt tháng hành tẩu trên sa mạc, sao lại không biết sự lợi hại của Hỏa Vân Khuyển kia chứ.  

Ai có thể thu phục yêu thú cấp bậc này? Chưa từng nghe bao giờ! Vậy mà lúc này chúng ta ngoan ngoãn nằm sấp bên cạnh Dương Bách Xuyên, chuyện này chứng minh điều gì?  

Chứng tỏ Dương Bách Xuyên còn mạnh mẽ và thần bí hơn tưởng tượng của hắn ta. Trước đó hắn ta đánh bạo hỏi tên Dương Bách Xuyên, cũng không để tâm cho lắm. Nhưng giờ đây hắn ta đã khắc ghi ba chữ Dương Bách Xuyên trong lòng.  

Lưu mắt to nhìn Dương Bách Xuyên, thái độ càng thêm cung kính. Hắn ta đi tới nói: "Lưu mắt to bái kiến hai vị tiền bối. Thưa hai vị tiền bối, ta đã nhận được hồi âm của trại chủ nhà ta. Mọi người đã xuất phát, trại chủ nhà ta nói rằng có tiền bối hỗ trợ thì cầu còn không được, xin tiền bối chờ một lát, ngài ấy sẽ nhanh chóng dẫn người đến tập hợp."  

"Ừm, ta biết rồi. Ngươi đi chờ người đi, khi nào trại chủ nhà các ngươi đến thì báo cho ta." Nói xong Dương Bách Xuyên không để ý đến Lưu mắt to nữa, đi vào lều cùng Hạ Lộ.  

Còn Ngô Mặc Thu thì Lưu mắt to không nhìn thấy, trừ khi nàng hiện thân.  

Dương Bách Xuyên tùy tiện xua tay không đón tiếp, Lưu mắt to không dám bất mãn, trái lại còn cảm thấy chuyện này rất bình thường. Không có nguyên nhân nào khác, chỉ vì người ta là cao thủ cảnh giới Xuất Khiếu.  

Hang ổ thổ phỉ châu Tây Sơn kéo dài chín vạn dặm, có vô số thổ phỉ, vô số các thế lực lớn nhỏ. Nhưng người có thể bước vào cảnh giới Xuất Khiếu có bao nhiêu?  

Không quá trăm người.  

Mà tu chân giả có thể bước vào cảnh giới Xuất Khiếu có thể tự thành lập một thế lực thổ phỉ cấp trung. Thế lực thổ phỉ nhỏ do Nguyên Anh đại viên mãn đứng đầu. Trong thế lực thổ phỉ siêu cấp mới có nhiều cảnh giới Xuất Khiếu.  

Vì vậy Dương Bách Xuyên, Hạ Lộ cùng với hai con Hỏa Vân Khuyển, thế lực bậc này đã có thể miễn cưỡng bước vào vòng thế lực thổ phỉ cấp cao rồi.  

Thậm chí Lưu mắt to còn nghi ngờ Dương Bách Xuyên và Hạ Lộ có phải là người của thế lực thổ phỉ siêu cấp nào đó ở hang ổ thổ phỉ hay không.  

Nhưng ngẫm lại thì thấy không đúng. Nếu Dương Bách Xuyên là người của thế lực thổ phỉ siêu cấp nào đó, còn là bạn của quân sư nhà mình, vậy thì tại sao không thấy quân sư nhắc đến bao giờ?  

Lưu mắt to không nghĩ ra đáp án cho mấy vấn đề này, cũng không nghĩ thêm nữa. Hắn ta định chờ trại chủ đại nhân đến, sau đó bẩm báo lại cho trại chủ đại nhân quyết định là được.  

Suy cho cùng thì một Nguyên Anh như hắn ta chỉ là con kiến trong mắt cao thủ cảnh giới Xuất Khiếu, hắn ta không dám làm bậy trước mặt Dương Bách Xuyên.  

Khi trời sắp sáng, Dương Bách Xuyên đang ngồi tĩnh tọa trong lều đột nhiên mở mắt ra. Hạ Lộ cũng mở mắt cùng lúc.  

"Tiên sinh, người đến rồi, có hơn ba trăm người. Lưu mắt to đi đón, chắc là người của Hắc Phong Trại." Sau khi phát hiện, Ngô Mặc Thu lập tức thông báo.

"Đợi đi, đừng để ý." Dương Bách Xuyên dặn dò một tiếng rồi lại nhắm mắt lại. Mặc dù hắn không muốn làm giá làm màu, nhưng đôi khi vẫn cần thiết.  

Nhất là lần này coi như là hợp tác với thổ phỉ, nếu hắn tự dán đến thì sẽ rơi vào thế yếu trong mắt thổ phỉ.  

Ngoài ra, phía hắn còn có Hạ Lộ và hai con Hỏa Vân Khuyển, tính ra là bốn cao thủ cấp bậc Xuất Khiếu, xét về thực lực không tính là yếu.  

Nếu hắn thật sự đi ra đón thủ lĩnh thổ phỉ Hắc Phong Trại thì sẽ mất quyền chủ động lên tiếng, hắn không muốn bị người ta sai bảo.  

Muốn sai bảo thì chỉ có Dương Bách Xuyên hắn sai bảo người khác.  

...  

Bên ngoài cách lều lớn hơn mười mét, Lưu mắt to bước nhanh tới trước mặt một người đàn ông trung niên có vết sẹo dài ba tấc trên má trái.  

"Tham kiến trại chủ." Lưu mắt to thận trọng hành lễ.  

Người trung niên trước mặt chính là trại chủ Hắc Phong Trại tên là Chu Viễn Phong, biệt danh Sẹo điên. Cũng có người gọi gã là Chu điên.  

Trong lòng Lưu mắt to, vị trại trủ này chính là kẻ điên, một kẻ điên độc ác nham hiểm, trở mặt vô tình, tàn nhẫn với bản thân, lại càng tàn nhẫn với kẻ địch. Ai bị Chu điên quấn lấy, nếu đối phương không gi ết chết gã thì gã nhất định sẽ đánh chết đối phương, cho dù không đánh chết thì cũng phải cắn rớt một miếng thịt trên người đối phương mới thôi.  

Vì vậy ở phía Đông Nam hang ổ thổ phỉ có rất ít người dám chọc vào Chu điên, ngoại trừ loại hãn phỉ như Thảo Thượng Phi.  

Nói đến Lưu Sa Cốc của Thảo Thượng Phi, thực lực mạnh hơn Hắc Phong Trại nhiều. Hơn mười năm trước, Hắc Phong Trại chỉ là một thế lực vừa và nhỏ ở nơi này. Sau khi quân sư Độc Cô Hối đến, đề xuất cho Hắc Phong Trại ý tưởng thôn tính các thế lực nhỏ yếu, kiếm tài nguyên tu luyện... mới giúp Hắc Phong Trại trở nên lớn mạnh, đến bây giờ đã có tiềm lực đe dọa đến Lưu Sa Cốc của Thảo Thượng Phi.  

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play