Thẩm Phi Bạch nhíu mày, nghiêm túc nhìn Lâm Thiều, “Đã là lúc nào rồi mà cô còn mở miệng nói những lời vô căn cứ đó? Nhận tội sẽ được khoan dung, nếu còn phản kháng sẽ bị nghiêm phạt!”
Lâm Thiều im lặng vài giây, thành thật trả lời: “Con lợn rừng kia tấn công tôi nên tôi mới leo lên cây để tránh nó. Nhưng có vẻ nó không có ý định buông tha cho tôi, cứ ở phía dưới đâm đầu vào thân cây, cuối cùng tự đâm chết bản thân luôn.”
Mỗi câu nói của cô đều là thật, nhưng giờ phút này đặt cạnh nhau lại có chút vớ vẩn.
Khu bình luận cười đến điên rồi.
[Ha ha ha tôi đã chứng kiến toàn bộ quá trình! Tôi làm chứng rằng cái chết của con lợn kia không hề liên quan đến Lâm Thiều! Lâm Thiều còn chưa chạm một đầu ngón tay vào nó!]
[Tôi có mặt tại hiện trường, tôi chính là cái cây kia, tôi cũng có thể làm chứng cho Lâm Thiều ]
[Lầu trên nghiêm túc một chút đi! Rõ ràng Lâm Thiều đã chạm vào con lợn rừng đó một lần! Cô ấy nhảy lên một cú! Rất chi là hoàn mỹ! Là trình độ chuyên nghiệp đó!]
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT