Ngay gần đó có một cô bé áng chừng hai mươi tuổi, là nhân viên của đoàn phim đứng nhìn hai người ôm nhau. Phản ứng đầu tiên của cô ấy là sửng sốt, sau cẩn thận nghĩ lại cảnh mới quay thì nhớ ra hôm nay là suất diễn cuối cùng của chị Nguyễn, đến mấy người bọn họ còn không nỡ tạm biệt nữa là diễn viên chính như thầy Cố.
Cho nên, cô ấy không suy nghĩ quá sâu xa, đứng ở bên cạnh, mỉm cười chào hỏi hai người: “Thầy Cố, chị Nguyễn ạ.”
Nghe tiếng, Nguyễn Tinh Trầm vội vàng tránh ra khỏi cái ôm của Cố Húc. Cô quay đầu, dùng mu bàn tay áp lên gương mặt, chà lau vài lần rồi nói: “Sao thế?”
Cô nhân viên nói: “Phó đạo diễn bảo hôm nay là đêm chị Nguyễn đóng máy, gọi mọi người ra chụp một bức ảnh, khuấy động không khí.”
Dù là diễn viên đóng vai chính hay vai phụ thì chỉ cần đến giai đoạn đóng máy, các đoàn làm phim thường có thói quen gọi mọi người chụp một bức ảnh tập thể. Nếu có thời gian rảnh rỗi, họ sẽ hẹn nhau ăn bữa cơm. Có điều, Hạ Hồng Phi không thích xã giao lắm nên đoàn làm phim không có quy định này.
“Được, chị qua bây giờ đây.” Nguyễn Tinh Trầm cất lời. Nói xong, cô quay sang nhìn Cố Húc.
Anh mỉm cười: “Đi thôi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT