Nhà cô chỉ có một phòng. Một phòng thôi nhưng chắc chắn không thể để anh ngủ sofa được. Cứ quyết định anh ngủ giường, cô ngủ sofa đi. Nghĩ xong, Nguyễn Tinh Trầm không nấn ná lâu mà tính thay giúp anh ga giường. Nhưng vừa ra tới ngoài, Cố Húc đã mở miệng: “Cô gái nhỏ, em qua đây.”
Anh cao 1m88, chân dài, khi ngồi trên sofa dành cho hai người cũng khiến cái ghế vốn trông có vẻ rộng rãi trở nên khá chật chội.
Nguyễn Tinh Trầm đi tới, Cố Húc vỗ vào vị trí bên cạnh mình, nói: “Tôi có lời muốn nói em.”
Cô không biết Cố Húc muốn nói gì với mình nhưng vốn bản thân không cách nào từ chối yêu cầu của anh nên anh vừa dứt câu, hai chân cô đã không khống chế được mà bước tới chỗ anh. Đợi tới khi ngồi xuống rồi, Nguyễn Tinh Trầm mới bừng tỉnh, định cách anh xa một chút. Có điều, sofa chỉ lớn từng ấy thôi, có cách cũng xa được tới đâu?
Cô có thể dễ dàng ngửi thấy mùi trầm hương trên người Cố Húc.
Đôi tay đặt quy củ đặt trên chân. Ngón tay tinh tế thon dài bị cô siết chặt đến trắng bệch. Trong bếp, tiếng nước sôi ùng ục vang lên. Nguyễn Tinh Trầm ổn định hô hấp, ngồi cạnh anh, hỏi: “Thầy Cố, anh muốn nói gì với em?”
Cố Húc phát hiện cô vẫn rất khẩn trương.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT