Ai cũng nghĩ Cố Húc nói muốn đi theo Chu Vận học nấu ăn là nói đùa. Bởi, họ thừa hiểu tính tình anh như nào. Cực kỳ khó ở. Ấy vậy mà không ngờ, lần này anh lại nói được làm được. Ba ngày trên chương trình, ngoại trừ những lúc rảnh rỗi cùng Nguyễn Tinh Trầm lên núi ngắm cảnh thì chỉ cần đến giờ nấu cơm, anh sẽ đúng giờ có mặt ở phòng bếp.
Chiếm luôn vị trí phụ bếp vốn thuộc về Tiêu Thiên và Đàm Lị.
Mới đầu, mọi người còn khá câu nệ. Dù sao thì người kia cũng là ảnh đế mười năm không mất phong độ, à, không đúng, năm nay còn cầm thêm được thị đế. Ảnh đế hay thị đế đều thu vào tay, khiến mọi người càng thêm bội phục và tôn kính anh.
Huống hồ, gia thế anh cũng không vừa.
Để Cố Húc nấu cho bọn họ ăn… ăn sẽ không tổn thọ chứ?
Cơ mà mấy ngày sau cũng thành quen. Ví như hiện tại, mọi người đang quây quần ngồi trước bàn với nồi canh gà nóng hầm hập, xung quanh bày biện thêm bốn, năm món ăn bình thường khác.
Tô Tạ khui chai rượu trái cây nồng độ cồn không quá cao, cười nói: “Tôi mới mua chai này của người trong thôn đấy. Chai rượu này nhà họ mới ủ năm ngoái, tôi qua đó nhấm thử rồi, hương vị không tồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT