Khắp nơi trong nhà họ Dương đã không còn động tĩnh gì, những hồn ma chết oan giờ đây đã mãn nguyện vào luân hồi.
Cuối cùng Dương Lâm cũng đã phản ứng lại và hoảng hốt đứng dậy hô to: “Đại nhân! Xin ngài đừng giết tôi! Chỉ cần ngài tha cho tôi, cái gì tôi cũng chịu làm cho ngài, đúng rồi...”
Hình như chị ta vừa nghĩ ra cái gì đó, chỉ tay về phía tôi rồi nói phấn khích với Doanh Câu: “Tôi mới là nương tử của ngài đó ạ, nhà họ Dương đời này phải gả đi là tôi đây, không phải nó đâu, nó chỉ là vật thay thế thôi, tôi mới chính là nương tử của ngài!”
Giờ phút này, nhìn thấy Dương Lâm thành ra như thế, đột nhiên tôi có chút muốn khóc.
Không phải vì chị ta đáng thương, mà là vì mẹ tôi, vì bà ngoại, còn đau lòng cho chính bản thân mình.
Mọi thứ đều bắt nguồn từ hai từ “Minh Hôn”, đến cuối cùng cũng kết thúc vì cái thứ oái oăm này, đâu ai có thể ngờ, kết cục lại hoang đường đến mức như thế.
Cũng thật khiến cho người ta cảm thấy hả lòng hả dạ đây mà.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play