Văn Nhân Lận dời mắt theo giọt mực chu sa màu đỏ tươi, lại liếc nhìn về phía Triệu Yên.
Hoa điền giữa hàng mi thiếu nữ, chân mày đậm và đôi má trắng ngần, thoa phấn nhạt và bờ môi ướt át xinh tươi. Cởi đi lớp nam trang của Thái tử che lấp, dưới cần cổ mảnh khảnh thon dài là xương quai xanh hơi nhô ra, ôm lấy ngọn núi tuyết, dưới ánh đèn ấm càng làm tôn lên như vầng trăng nổi bật.
Văn Nhân Lận nghiêm túc nhìn thật kỹ, ánh mắt sâu thẳm như không đáy, có gì đó lạnh lẽo khó lường.

Lúc này, Triệu Yên kìm nén không dời tầm mắt đi, nàng cũng nhìn thấy diện mạo chân thật nhất của hắn, cho nên không cần phải giả bộ yếu ớt nhát gan lúc này để làm gì.
Vì vậy nàng dũng cảm nhìn lại, vươn bàn tay trắng nhỏ đẩy hộp ngọc tới một tấc, nói: "Hộp ngọc đã rửa sạch, Thái phó có muốn kiểm tra thử không?"
Dường như Văn Nhân Lận mới chợt nhận ra, đầu bút trong tay hắn nhẹ nhàng lướt qua hàng ngọc ngay ngắn trên hộp, ngọc bội có một vết ướt đỏ tươi, giống như màu máu nhàn nhạt đêm đó Văn Nhân Lận bịt ​​mắt nàng lại rồi thuốc dính lên...
Cán bút lướt dọc theo đầu ngón tay mảnh khảnh của nàng, dừng lại trên mu bàn tay mịn màng, khẽ chạm.
"Điện hạ đang dụ dỗ bổn vương sao?"

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play