La Phù Xuân có vị ngọt, Triệu Yên thích mê nên uống thêm một chén, chẳng bao lâu sau, khuôn mặt trắng trẻo của nàng dẫn ửng lên màu hồng cực kỳ nhạt.
Triệu Diễn thiếu máu nên khi uống rượu không đỏ mặt, cũng không có màu sắc sinh động như nàng.
Dưới ánh sáng thỉnh thoảng lại bừng lên của những chùm pháo hoa, Liễu Cơ bỗng chống người lên bậc thềm, đổ người vượt qua người Lưu Huỳnh ngồi giữa, híp mắt lại ngắm nàng thật kĩ.
Triệu Yên bưng chén rượu, chớp hàng mi thật chậm, thắc mắc không hiểu vì sao đột nhiên Liễu Cơ lại nhích lại gần mình.
“Triệu Diễn nói đúng, quả là động lòng người.”
Liễu Cơ lẩm nhẩm nửa như đã say, nửa như vẫn còn tỉnh, khoác tay lên vai Triệu Yên: “Sau này, ta sẽ thay huynh ấy chăm sóc cho ngài.”
Khuôn mặt nghiêm túc của Lưu Huỳnh cũng nhuốm thêm mấy phần quyến rũ, nàng ấy không nể mặt chút nào, chặn ngay bàn tay không ngoan của Liễu Cơ lại, cau mày nói: “Xin Liễu Cơ chú ý lời nói và hành động của mình một chút.”
Liễu Cơ chẳng chút để bụng, rụt tay về, xoay cổ tay, chống tay xuống bậc thềm đằng sau lưng, ngẩng mặt lên nhìn bầu trời đêm đen lạnh giá, cười hết sức khiêu khích: “Lưu Huỳnh, ngươi đố kỵ vì Thái tử thiên vị ta chứ gì.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT