Trong điện Thừa Ân lại là một cuộc giao tranh ngầm khác.
“Liễu Cơ đang nói gì vậy, sao cô nghe không hiểu?”
Triệu Yên thản nhiên không thay đổi sắc mặt, nở nụ cười chuyên nghiệp của Thái tử.
“Khi một người muốn né tránh vấn đề, người đó thường sẽ đưa ra một câu hỏi khác để lấp liếm. Kiểu người không trả lời mà còn hỏi ngược lại như vậy hoặc là đã bị nói trúng điểm yếu hoặc là chột dạ.”
Liễu Cơ gác một tay lên bàn trà, nói: “Điện hạ không cần phải lo ta gài bẫy lừa điện hạ đâu. Nếu như không chắc chắn tuyệt đối thì ta đã chẳng có gan chọc thủng lớp cửa sổ giấy này rồi.”
Nghe vậy, ý cười đượm trong đôi mắt trong veo của Triệu Yên nhạt phai ít nhiều.
Chuyến thăm của Túc Vương vào ban đêm vô tình cuốn Liễu Cơ vào chuyện này, nàng đã đoán trước được sẽ có kết quả này.
“Thế nhưng, rất khó tìm được hai người có tướng mạo tương tự nhau tới như vậy, ngay cả “ảnh tử”* của Thái tử đã khuất cũng không thể bắt chước giống cả về dáng vẻ lẫn phong thái như điện hạ. Nếu như không phải người có quan hệ huyết thống gần gũi thì không thể nào làm được.”
*Ảnh tử: nghĩa đen là cái bóng, dùng để gọi người chuyên làm thế thân cho Thái tử.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play