“Bụi thời gian che mờ chuyện cũ, nay cố nhân tới chuyện đổi thay.”
***
Mục Trường Châu bị trói chặt trong phòng giam tối tăm ở ngục tù Lương Châu.
Thân trên trần trụi của chàng sưng tấy, trước ngực sau lưng đã không còn chỗ lành lặn, vết thương cũ chưa kịp đóng vảy thì lại chồng thêm chi chít những vết thương trầy da xước thịt, máu chảy xuống chân đông cứng thành vũng.
Roi vụt xuống, lính canh ngục cầm roi nâng mặt chàng lên, hằm hè quát: “Có chịu nhận không? Rốt cuộc ngươi có nhận tội không!”
Mục Trường Châu mệt nhoài chẳng còn sức cựa quậy, vầng trán giật giật, chẳng nhớ rõ đã hôn mê bao bận, mỗi lần ngất đi chàng cứ ngỡ mình đã chết, để rồi lại bị đánh thức bởi hình ảnh thủ cấp của cha anh do chính tay chàng chém, nhắc nhở chàng phải sống tiếp.
Chàng cố hé mi mắt, ngay sau đó khép lại. Không thể nhận tội, nếu nhận ắt sẽ bị giết ngay tại chỗ, chàng phải cầm cự, phải cố gắng sống sót.
Lính canh ngục thấy chàng vẫn một mực im lặng thì giận dữ ném roi đi, đã dùng hết sức mà vẫn không moi được lời từ chàng.
Chợt có vài người mặc nhuyễn giáp đi vào gọi lính canh ra, hạ giọng hỏi: “Tại sao hắn vẫn chưa chịu nhận tội? Hắn không chịu điểm chỉ thì bọn ta giải thích với triều đình kiểu gì, hắn ta là Tuyên phủ sứ đấy!”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT