“Nhưng như thế mới nổi bật được người hữu dụng như Âm nương.”
***
Không một ai hay cuộc đàm phán trong lều diễn ra như thế nào, chỉ biết sau đó,binh sĩ lục tục dùng tốc độ hành quân khẩn cấp đưa tin về thành Lương Châu.
Đại quân chia đôi, một nửa trở về Lương Châu, nửa còn lại lên đường tới khu đất công, cứ như mục đích thực sự của việc điều quân không phải là để bao vây hành trướng Khả hãn, mà là chính vì thời khắc này.
Dẫu khu hành trướng không cách quá xa chỗ đất công, nhưng dù đi nhanh cỡ nào thì khi tới nơi trời cũng đã nhá nhem. Một khu đất rộng bạt ngàn tiếp giáp với dãy núi nơi xa, trong màn đêm tối tăm nhìn đâu hay điểm cuối.
Binh mã tiến vào, giương cao lá cờ Lương Châu. Quân sĩ nhóm lửa, căng lều dựng trướng. Loáng thoáng nghe thấy tiếng kỵ binh Tây Đột Quyết cưỡi ngựa bỏ đi.
Hồ Bột nhi ra chiều hưng phấn, chòm râu quai nón rung liên hồi, gã thúc ngựa xông vào, khoái chí cười lớn: “Bọn chúng chạy rồi! Đã là đất công còn dám lén xâm chiếm, để xem sau này còn dám chiếm nữa không! Vừa khéo để ông đây lập công đầu!”
Thuấn Âm nhảy xuống ngựa, đưa mắt nhìn một vòng xung quanh rồi giả vô tình nhìn sang Mục Trường Châu phía trước.
Tối hôm qua chàng phóng túng bao nhiêu mà hôm nay vẫn có thể bình tĩnh chỉ huy đại quân, dọc đường đi chẳng hề nói một lời.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT